Page 155 - MUDO 77
P. 155

Mũ Đỏ 77                           151
        thứ nhất vào tới mục tiêu trên cao độ 50ft thì đột ngột quay về phía phải
        90 độ, hạ thấp độ cao và biến mất dưới thung lũng rừng núi chập chùng,
        Slick thứ hai, rồi Slick thứ ba… Tôi lao lên chỉ cho Pilot chính bên trái và
        hét lớn: “ xuống… xuống… xuống ngay cho tôi…”! Chiếc trực thăng xà
        xuống ngay đỉnh đồi chừng 5ft, chúng tôi đồng loạt phóng nhanh xuống
        mặt đất, trực thăng bốc lên bay khỏi đỉnh đồi, tôi chụp máy gọi ngay cho
        Thành Thái:
        - Tôi bị phục kích độn thổ, yêu cầu phải cho tất cả con cái của tôi đoàn
        tụ...hết.
           Trong khi đó chân tôi đang đứng trên miệng hầm, dưới hầm là một nòng
        đại liên phòng không 12ly7 đang quơ qua quơ lại… Trung sĩ nhất Nguyễn
        Văn Minh trưởng ban truyền tin của Đại Đội xô ngang vai tôi một cái thật
        mạnh, tôi bật ngã lăng lòm còm trên nấp hầm, Trung Úy Buhdar cố vấn
        Mỹ đang ở  bên cạnh rút vội khẩu Colt 45 không kịp kéo cơ bẩm cho đạn
        lên nòng mà cứ hô hoán “bố cu vi ci” luôn miệng... Tôi lấy lại bình tỉnh và
        la lớn: “lựu đạn”… Vì trong tình trạng quá bất ngờ lại ngạc nhiên, quýnh
        quáng nên Thiếu Úy Chấn tháo trái lựu đạn từ giây ba chạt, cắn rút chốt,
        quăng ngay xuống hầm chờ cho nó nổ, thì ngay tức khắc trái lựu đạn lại bị
        Việt Cộng từ  dưới hầm ném trả trở lên phát nổ tung… Thầy trò chúng tôi
        nằm rạp xuống, bò lết bò càng, sờ bụng, sờ đầu, lần mò xem tay chân có
        mất cái nào không… ? May quá cả đám không hề chi như phép lạ, hú hồn
        …!!! Thôi,… không dùng lựu đạn nữa, chơi mìn Claymore theo kiểu a la
        mode “Nhẩy Dù“ cho chắc ăn, tay cầm sẵn “con cóc”, ném một trái khói
        xuống hầm, rồi ném mìn Claymore xuống theo, xong bấm cóc… “Oành”
        tiếng nổ vang trời, nóc hầm bung vỡ tung, có  tiếng khua động cuống quít ở
        những hang đào ăn luồng với căn hầm chính là  lố nhố năm ba chú nón cối
        đang cố chui vào các ngách đục sâu vào vách hầm chính, mặt  mày ngây
        ngô, thất kinh tưởng như bị thiên lôi vừa giáng một búa mà chưa chết…!
        Và cứ tiếp tục như thế, các Trung Đội đến sau cứ  y theo thủ thuật “thảy
        lỗ bấm cóc “cho đến khi dứt điểm hơn hai chục (20) căn hầm trên đỉnh
        đồi bung nắp,  thằng nào còn sống nguyên vẹn thì lôi lên, đối xử tử tế với
        nó, không cần trói, chỉ cho ngồi yên tại chỗ, cho uống cà phê, hút thuốc lá
        Pallmall, thằng nào chết thì đếm xác, bị thương nặng ngáp ngáp không thể
        cứu chữa được thì cho nó một phát ân huệ cuối cùng để tránh khỏi đau đớn
        hành xác với lời cầu nguyện cho linh hồn được siêu thoát và đưa tay vuốt
        cho đôi mắt khép lại luôn cả oán hờn…! Kiểm lại bắt sống được 12 tên Bộ
        Đội chính qui Việt Cộng tại chỗ, chúng chỉ ở lứa tuổi “ăn chưa no, lo chưa
        tới” ốm đói vì thiếu ăn lâu ngày không tương xứng làm đối thủ với Trinh
        Sát 2 Nhẩy Dù ! Chiếc Slick thứ năm và 10 chiếc Slick kế tiếp lần lượt đáp
        xuống yên ngựa dưới triền đồi, chờ đợt hai thì thả đủ toàn bộ ĐĐ2TSND
        của tôi. Tôi đang lượng định địa thế để bố trí quân thì qua máy liên lạc:
                           Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160