Page 43 - MuDoso74
P. 43
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 41
hỏi mà no hỏi tôi hai ngày trươc đây khi “hội ngộ” ơ Bến Đo Đưa Xác:
- Trơi ơi sao mày vầy ne Chung…?
- Vầy ne là vầy làm sao …? Me...tại tao không chịu luyện nội công lăng
ba vi bộ như mầy, nên bị thăng Mộ Dung Phục no chơi một phát vào mặt,
may là không bị mât mặt chi bê má thôi…!!!
Tôi và no là hai thăng bạn thân cùng Khoá 22 Võ Bị Đà Lạt ôm nhau lăn ra
đât cươi ngặt ngheo, meo mo bên cạnh một đám thương binh bốn màu mũ:
Đỏ, Nâu, Xanh Lá Cây, Xanh Dương …!!! Sách Giáo Khoa Thư Tiêu Học:
“thân thê ngươi ta chia ra làm ba phần, đầu, mình và chân tay ”…thì quan
quân chúng tôi tay chân, đầu ngưc băng bông trăng xoa, máu tươi thâm
ươt “chiến bào” bao nhiêu ngày không được tăm rữa giặt giũ mùi “hương”
máu con thoang thoang “riêng một goc trơi”…!!! Nhưng ơ đây nơi bình
yên, tôi thây trong ánh măt của họ như không con lưu lại một chút gì dù
chi mõng mõng một ti thôi net kinh hoàng lưa khoi “thơi qua” đê “làm tan
nát long nhau”, thay vào đo là niêm vui hân hoan “hôm nay đây con vui
trông thây nhau” và rạng ngơi lên một thứ tình cam đồng đội chiến trương
đa cùng vào sanh ra tư trong suốt một tháng trơi lưa đạn vưa qua…!!! Họ
vân con sống và săp sum họp vơi gia đình một thơi gian dù dài hay ngăn
đê không con nghe những tiếng gào thet tư thần của bom đạn, lưa khoi bât
chợt phủ chụp lên đầu và nin thơ lăng nghe, chong măt trong đêm đen dõi
theo những tràng đại pháo của Băc Quân cày sơi mặt đât, hât tung những
bạn đồng đội lên cao, rơt xuống rồi năm im bât động. Họ se hương được
những ngày dưỡng thương, nghi phep trong an bình vơi gia đình vợ con…
Tôi chợt nghĩ đến những cán binh Băc Quân “sinh Băc tư Nam” tuôi đơi
con non dại, bị băt buộc hay bị khich động bơi những giáo điêu láo lếu của
Mao - Hồ rồi bị đưa đẩy vào chiến trương khốc liệt miên Nam như con
thiêu thân lao vào ánh đen sáng nong 1000 watt, đê rồi nga gục, thịt nát,
xương tan trên con đương đi không đến và chăng co neo vê…! Họ co cùng
máu đỏ như tôi, da vàng mũi tet, cùng Lịch Sư một Me Âu Cơ sinh ra một
bọc trăm con nên gọi nhau là “Đồng Bào”, cùng sinh trương trên manh
giang sơn hình cong chữ S này… rồi truy tìm băn giết lân nhau co gì vui
làm hạnh phúc…?
Đơn vị vê đến hậu cứ, tôi giao hết cho Trung Úy Tài chi huy hậu cứ lo hết
mọi thủ tục như sau môi cuộc hành quân, tôi vội va ký giây phep cho tât
ca quân nhân trong đơn vị ngoại trư nhân viên hậu cứ, noi vơi Hạ Sĩ Quan
kế toán và tiếp liệu xoay sơ tiên nong ứng trươc cho môi ngươi 10 ngàn đê
làm lộ phi vê thăm gia đình, thăm cô nhi qua phụ rồi chơ tôi trơ vê cùng
nhau ra Nghĩa Trang Quân Đội viếng mộ Tư Sĩ, thăp nen nhang cầu siêu
hỏi mà no hỏi tôi hai ngày trươc đây khi “hội ngộ” ơ Bến Đo Đưa Xác:
- Trơi ơi sao mày vầy ne Chung…?
- Vầy ne là vầy làm sao …? Me...tại tao không chịu luyện nội công lăng
ba vi bộ như mầy, nên bị thăng Mộ Dung Phục no chơi một phát vào mặt,
may là không bị mât mặt chi bê má thôi…!!!
Tôi và no là hai thăng bạn thân cùng Khoá 22 Võ Bị Đà Lạt ôm nhau lăn ra
đât cươi ngặt ngheo, meo mo bên cạnh một đám thương binh bốn màu mũ:
Đỏ, Nâu, Xanh Lá Cây, Xanh Dương …!!! Sách Giáo Khoa Thư Tiêu Học:
“thân thê ngươi ta chia ra làm ba phần, đầu, mình và chân tay ”…thì quan
quân chúng tôi tay chân, đầu ngưc băng bông trăng xoa, máu tươi thâm
ươt “chiến bào” bao nhiêu ngày không được tăm rữa giặt giũ mùi “hương”
máu con thoang thoang “riêng một goc trơi”…!!! Nhưng ơ đây nơi bình
yên, tôi thây trong ánh măt của họ như không con lưu lại một chút gì dù
chi mõng mõng một ti thôi net kinh hoàng lưa khoi “thơi qua” đê “làm tan
nát long nhau”, thay vào đo là niêm vui hân hoan “hôm nay đây con vui
trông thây nhau” và rạng ngơi lên một thứ tình cam đồng đội chiến trương
đa cùng vào sanh ra tư trong suốt một tháng trơi lưa đạn vưa qua…!!! Họ
vân con sống và săp sum họp vơi gia đình một thơi gian dù dài hay ngăn
đê không con nghe những tiếng gào thet tư thần của bom đạn, lưa khoi bât
chợt phủ chụp lên đầu và nin thơ lăng nghe, chong măt trong đêm đen dõi
theo những tràng đại pháo của Băc Quân cày sơi mặt đât, hât tung những
bạn đồng đội lên cao, rơt xuống rồi năm im bât động. Họ se hương được
những ngày dưỡng thương, nghi phep trong an bình vơi gia đình vợ con…
Tôi chợt nghĩ đến những cán binh Băc Quân “sinh Băc tư Nam” tuôi đơi
con non dại, bị băt buộc hay bị khich động bơi những giáo điêu láo lếu của
Mao - Hồ rồi bị đưa đẩy vào chiến trương khốc liệt miên Nam như con
thiêu thân lao vào ánh đen sáng nong 1000 watt, đê rồi nga gục, thịt nát,
xương tan trên con đương đi không đến và chăng co neo vê…! Họ co cùng
máu đỏ như tôi, da vàng mũi tet, cùng Lịch Sư một Me Âu Cơ sinh ra một
bọc trăm con nên gọi nhau là “Đồng Bào”, cùng sinh trương trên manh
giang sơn hình cong chữ S này… rồi truy tìm băn giết lân nhau co gì vui
làm hạnh phúc…?
Đơn vị vê đến hậu cứ, tôi giao hết cho Trung Úy Tài chi huy hậu cứ lo hết
mọi thủ tục như sau môi cuộc hành quân, tôi vội va ký giây phep cho tât
ca quân nhân trong đơn vị ngoại trư nhân viên hậu cứ, noi vơi Hạ Sĩ Quan
kế toán và tiếp liệu xoay sơ tiên nong ứng trươc cho môi ngươi 10 ngàn đê
làm lộ phi vê thăm gia đình, thăm cô nhi qua phụ rồi chơ tôi trơ vê cùng
nhau ra Nghĩa Trang Quân Đội viếng mộ Tư Sĩ, thăp nen nhang cầu siêu