Page 41 - MuDoso74
P. 41
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 39
- Tôi nghe 909.
- Thăng con đầu của tôi se gặp UBL khoang nưa giơ sau, đon no giùm ?
- Nhận 5/5...tôi đang chơ.


Thăng con đầu của TĐ3TQLC là “thăng”...Đại Úy Nguyễn Kim Chung
(ám danh C18) bạn cùng Khoa 22 Đà Lạt (K22ĐL) vơi tôi. Ba giơ sáng
no tơi gặp tôi dươi ánh đen pin quet qua quet lại, tôi noi vơi no:”Chô này
của tao, mày lo phối tri cho con cái nghi ngơi và đon Tiêu Đoàn rồi sáng
noi chuyện”.
Tơ mơ sáng ngày hôm sau, ngồi trươc căn nhà lá nghiêng nga đô nát cạnh
bơ sông, phia trươc là sân gạch phơi lúa vơi Poncho săp thứ tư (get line)
đê chơ chuyên vê đi phep miên viễn nơi cõi vĩnh hăng, chung quanh đâu
đo bên hiên nhà, dươi gốc cây lố nhố những “cây” bông băng trăng xoa, ke
ngồi ,ngươi năm, vài ba “ông thần” con tinh táo lần mo trong ba lô lôi ra
Beret đội lên đầu, mũ đỏ Nhẩy Dù, mũ xanh lá cây Biệt Đội 81Biệt Cách
Dù chen lân nhau trong đám mũ xanh dương Thuy Quân Lục Chiến vưa
mơi tơi con khoe mạnh pha cà phê, mồi thuốc lá cho hai màu mũ thương
binh đang năm ngồi la liệt…!

Định mệnh cũng co những tro chơi oái oăm lạ ky đun đẩy tôi vào hoàn
canh cươi không ra cươi, khoc không ra khoc, tôi đang làm “giám đốc”
bệnh viện da chiến kiêm luôn “giám đốc” nhà xác mà thân chủ của tôi lại
là gốc gác, cội rễ xuât thân binh nghiệp của tôi “một đơi binh nghiệp hai
màu mũ” 81BCD và ND…!!! Vơi ba ca cà phê da chiến, Thiếu Tá Canh
măt đang dán chặt vào phong đồ hành quân,thăng Chung cât tiếng hỏi tôi:
- Trơi ơi ,…sao mày vầy ne Út…”?!
- Vầy ne là vầy làm sao…?
Mặt tôi râu ria xồm soàm, măt sâu má hop, quần áo rách bươm bê bết
loang lô đầy vết máu sậm mầu khô, tươi con bốc mùi ngay ngáy tanh hôi
trong cơn gio nong nhe thôi qua, thần khi tiêu tan, oai phong rũ liệt, chăng
co con gì đê noi, đê cươi, ngươi vê tư cõi chết, bây giơ đang sống ơ địa
ngục trần gian, chi cần định mệnh run rủi một qua đạn 130ly trúng ngay
chô ngồi thì Thiên Thần Nhẩy Dù hay Linh Nhẩy Dù nga xuống co mặt
đât hương dân đương lên Thiên Thai ngay…Viễn du trên thiên đương đê
đầu thai kiếp khác…?! Thăng Chung bật cươi, cái cươi đầy tư tin, nhưng
co chút meo mo vì no biết rồi chinh “đương sư” se cũng đi vào “con đương
xưa em đi” của tôi đa đi qua, làm sao nhơ và co lối vê không…? No tiếp
tục hỏi nữa:
- Tao nghe noi mày bị thương nặng, rồi bây giơ mày co sao không…?!
- Co sao thì tao đâu co ngồi đây đê đon mày, hay không băng hên, đạn
tránh tao chứ tao tài cán gì như Đoàn Dư mà lăng ba vi bộ đê tránh được
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46