Page 26 - MuDoso74
P. 26
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 24
con be căp sách đến trương học hành, vui chơi cùng “đám học tro” ngây
ngô băt dế, đá gà, treo cây hái trái, phá phách dễ thương trong xom làng
bình dị, mộc mạc co tiếng võng đu đưa keo ket và lơi me ru con à… ơi lân
tiếng chim cu đồng gáy gọi nhau nghe buồn xao xác trong buôi trưa he oi
a …! Cứ môi buôi tan trương, chào thầy cô phân bang trơ vê nhà, rồi lơn
dần theo thơi gian … tôi thương lang thang trên những con đương dươi
hàng cây bong mát, buông lơi chọc gheo vân vơ vơi những nữ sinh trung
học dung dăng tà áo dài phât phơ bay theo cơn gio nhe và đem vê nhà nôi
tương tư dệt nên dăm đoá mộng diễm tuyệt lung linh và ôi…thơi gian đầy
hoa mộng đo vội qua mau
như áng mây bay qua cưa
sô.! Khi bươc chân vào
Quân Ngũ phai hành quân
miệt mài trên đoạn đương
chiến binh, lặn lội đi suốt
những con đương dài hun
hút gio heo may…Những
con đương mon trên day
núi rưng Trương Sơn
bạt ngàn, lơn vơn những
bong ma trơi và thần chết
chưc chơ tưng giây, tưng
phút đê vung tay tư khi
quơ me lưỡi hái đoạt hồn
chiến binh trong thâm
lâm u ât…! Co lúc phai
chặt cây choáng chăng chịt vưa đủ chô đê chui qua dươi những bụi tre già
dày đặc um tùm thăm thăm mịt mùng… Đi ngày chưa tơi, phai cố găng đi
đêm…Con đâu những buôi ráng chiêu năng nhạt, nhàn du dung dăng dung
de thơ thẩn dươi những hàng dưa nghiêng nga nên thơ “sao không thây
em lại đê cùng anh thẩn thơ” đâu đây thoang nghe văng văng co tiếng sáo
diêu vi vu trên cánh đồng nội cùng vơi tiếng bao tiếng cươi noi rộn ra của
những cô học tro nghịch ngợm ơ lứa tuôi trăng tron…!!! Bây giơ là got
giày Sault dâm lên chông gai, bùn lầy ươt sũng nươc đọng mùa mưa, khô
heo quăc queo mùa năng cháy bõng da ngươi trên khăp neo đương hành
quân lùng và diệt địch trong những “mật khu bât kha xâm phạm” của địch
quân…Con đâu những bươc chân dệt đầy mộng đep lứa tuôi học tro, bỏ
lại sau lưng những mùa he co hàng cây phượng trô hoa nơ đỏ thăm rưc rỡ
vơi tiếng ve sầu kêu vang và trao vội cho nhau vài hàng lưu bút ngày xanh
con thơm mùi mưc mơi…! Con đuơng gian khô, hiêm nguy miệt mài bây
giơ là con đương đi biết bao giơ đến đâu và vê đâu, đi mai rồi se “nhỡ” một
con be căp sách đến trương học hành, vui chơi cùng “đám học tro” ngây
ngô băt dế, đá gà, treo cây hái trái, phá phách dễ thương trong xom làng
bình dị, mộc mạc co tiếng võng đu đưa keo ket và lơi me ru con à… ơi lân
tiếng chim cu đồng gáy gọi nhau nghe buồn xao xác trong buôi trưa he oi
a …! Cứ môi buôi tan trương, chào thầy cô phân bang trơ vê nhà, rồi lơn
dần theo thơi gian … tôi thương lang thang trên những con đương dươi
hàng cây bong mát, buông lơi chọc gheo vân vơ vơi những nữ sinh trung
học dung dăng tà áo dài phât phơ bay theo cơn gio nhe và đem vê nhà nôi
tương tư dệt nên dăm đoá mộng diễm tuyệt lung linh và ôi…thơi gian đầy
hoa mộng đo vội qua mau
như áng mây bay qua cưa
sô.! Khi bươc chân vào
Quân Ngũ phai hành quân
miệt mài trên đoạn đương
chiến binh, lặn lội đi suốt
những con đương dài hun
hút gio heo may…Những
con đương mon trên day
núi rưng Trương Sơn
bạt ngàn, lơn vơn những
bong ma trơi và thần chết
chưc chơ tưng giây, tưng
phút đê vung tay tư khi
quơ me lưỡi hái đoạt hồn
chiến binh trong thâm
lâm u ât…! Co lúc phai
chặt cây choáng chăng chịt vưa đủ chô đê chui qua dươi những bụi tre già
dày đặc um tùm thăm thăm mịt mùng… Đi ngày chưa tơi, phai cố găng đi
đêm…Con đâu những buôi ráng chiêu năng nhạt, nhàn du dung dăng dung
de thơ thẩn dươi những hàng dưa nghiêng nga nên thơ “sao không thây
em lại đê cùng anh thẩn thơ” đâu đây thoang nghe văng văng co tiếng sáo
diêu vi vu trên cánh đồng nội cùng vơi tiếng bao tiếng cươi noi rộn ra của
những cô học tro nghịch ngợm ơ lứa tuôi trăng tron…!!! Bây giơ là got
giày Sault dâm lên chông gai, bùn lầy ươt sũng nươc đọng mùa mưa, khô
heo quăc queo mùa năng cháy bõng da ngươi trên khăp neo đương hành
quân lùng và diệt địch trong những “mật khu bât kha xâm phạm” của địch
quân…Con đâu những bươc chân dệt đầy mộng đep lứa tuôi học tro, bỏ
lại sau lưng những mùa he co hàng cây phượng trô hoa nơ đỏ thăm rưc rỡ
vơi tiếng ve sầu kêu vang và trao vội cho nhau vài hàng lưu bút ngày xanh
con thơm mùi mưc mơi…! Con đuơng gian khô, hiêm nguy miệt mài bây
giơ là con đương đi biết bao giơ đến đâu và vê đâu, đi mai rồi se “nhỡ” một