Page 25 - MuDoso74
P. 25
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 23
Mùa he
1972
Nhay dù tư chiến
vơi Băc quâm
.Mũ Đỏ Trương Văn Út (Útbạchlan)
Mày cứ viết ra vài trang nhật ký
Đọc nghe chơi coi thử khóc hay cười ?
Tuổi học trò tuổi đời rồi tuổi lính
Tuổi vào tù, tuổi vượt biển ra khơi
(Trạch Gầm)
Chúng ta, những ngươi sinh trương tại nươc Việt, nhât là ơ miên Nam
dươi thê chế Việt Nam Cộng Hoà miên năng âm ban mai lan toa bao nôi
niêm tư do, hạnh phúc, an bình của những năm 1955 - 1960 và chăc hăn
như bao học sinh ngày ngày căp sách đến trương kho co thê quên được bài
Tôi Đi Học của Thanh Tịnh: “Hăng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đương
rụng nhiêu và trên không co những đám mây bàng bạc, long tôi lại nao nức
những ky niệm hoang mang của buôi tưu trương. Tôi không thê nào quên
được những cam giác trong sáng ây nay nơ trong long tôi như mây cành
hoa tươi mim cươi giữa bầu trơi quang đang.Những ý tương ây tôi chưa
lần nào ghi lên giây, vì hồi ây tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhơ
hết. Nhưng môi lần thây mây em nhỏ rụt re núp dươi non me lần đầu tiên
đến trương, long tôi lại tưng bưng rộn ra.Buôi sáng mai hôm ây, một buôi
mai đầy sương thu và gio lạnh. Me tôi âu yếm năm tay tôi dân đi trên con
đương làng dài và hep. Con đương này tôi đa quen đi lại lăm lần, nhưng lần
này tư nhiên tôi thây lạ. Canh vật chung quanh tôi đêu thay đôi, vì chinh,
long tôi đang co sư thay đôi lơn: Hôm nay tôi đi học….”. Và co tôi trong
số những cậu học tro nhỏ đo nữa… Vâng, chinh tôi vơi những ngày xưa
Mùa he
1972
Nhay dù tư chiến
vơi Băc quâm
.Mũ Đỏ Trương Văn Út (Útbạchlan)
Mày cứ viết ra vài trang nhật ký
Đọc nghe chơi coi thử khóc hay cười ?
Tuổi học trò tuổi đời rồi tuổi lính
Tuổi vào tù, tuổi vượt biển ra khơi
(Trạch Gầm)
Chúng ta, những ngươi sinh trương tại nươc Việt, nhât là ơ miên Nam
dươi thê chế Việt Nam Cộng Hoà miên năng âm ban mai lan toa bao nôi
niêm tư do, hạnh phúc, an bình của những năm 1955 - 1960 và chăc hăn
như bao học sinh ngày ngày căp sách đến trương kho co thê quên được bài
Tôi Đi Học của Thanh Tịnh: “Hăng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đương
rụng nhiêu và trên không co những đám mây bàng bạc, long tôi lại nao nức
những ky niệm hoang mang của buôi tưu trương. Tôi không thê nào quên
được những cam giác trong sáng ây nay nơ trong long tôi như mây cành
hoa tươi mim cươi giữa bầu trơi quang đang.Những ý tương ây tôi chưa
lần nào ghi lên giây, vì hồi ây tôi không biết ghi và ngày nay tôi không nhơ
hết. Nhưng môi lần thây mây em nhỏ rụt re núp dươi non me lần đầu tiên
đến trương, long tôi lại tưng bưng rộn ra.Buôi sáng mai hôm ây, một buôi
mai đầy sương thu và gio lạnh. Me tôi âu yếm năm tay tôi dân đi trên con
đương làng dài và hep. Con đương này tôi đa quen đi lại lăm lần, nhưng lần
này tư nhiên tôi thây lạ. Canh vật chung quanh tôi đêu thay đôi, vì chinh,
long tôi đang co sư thay đôi lơn: Hôm nay tôi đi học….”. Và co tôi trong
số những cậu học tro nhỏ đo nữa… Vâng, chinh tôi vơi những ngày xưa