Page 142 - MuDoso74
P. 142
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 140

nếu thua, sao chúng tôi lại lên đương hành quân đây? Không le mang tinh
thần bại trận đi đánh nữa hay sao đây? Co đoàn quân nào tư cô chi kim
vưa thât trận xong, không được nghi chĩnh bị, không được tái huân luyện.
Mà lại co thê được cư đi nghênh chiến vơi địch quân đông hơn mình, khỏe
hơn mình, đang chơ mình tơi đê tiêu diệt hay không nhi? Ðoàn quân bị
cho là bại trận, phai thanh toán địch thủ lơn gâp ba mình, trên một trận địa
do địch thủ lưa chọn sẵn, thiết lập công sư phong thủ rât kỹ càng, chuẩn bị
chiến trương rât chu đáo, ây vậy mà đoàn quân cho là bại trận lại tốc chiến,
tốc thăng ve vang mang vinh quang cho đơn vị, mang anh dũng cho quân
đội? Mang niêm tin cho quân dân địa phương. Nếu thua it ra cũng phai co
it ngày dưỡng quân, ngày giơ thao luyện lại, ngày giơ khich động tinh thần
đa chứ ? . .! ! ! ! ! !


Mặc kệ họ, con dao báo chi Sài Gon tiếp tục đâm sau lưng chúng tôi thê
tham . . . . . . . Tôi hận và thật sư chúng tôi hận, ngay chinh những ngươi
bạn, đang say sưa dũa chúng tôi, cho nên đo cũng chinh là lý do, tôi không
nặng tay vơi mây đứa em phá phách vì họ bị phan bội chồng chât, tôi bị
coi là nuông chiêu thuộc câp, tô chức này nọ.......Nhưng họ anh hùng như
vậy, dũng cam như vậy, tại chiến trương họ như con manh hô, khi vê nơi an
toàn lỡ ham vui phạm lôi nhỏ, phai tha thứ cho họ mơi công băng chứ, đạo
đức bình thương của con ngươi đê đâu, bạn be khăng khit mơi đo, quay đi
quay lại thân xác đa goi trọn trong pông sô, chen ly bôi chưa khô miệng
chen, nươc măt tiễn đưa đa ươt khăn tay.........


Khi vê thành thị nhìn thây những ngươi vung tiên như rơm rác, trôngy
cũng thây ngứa măt, ngứa tay chân, đành răng phai răn đe, nếu không họ
làm tơi cũng mang tiếng đơn vị, nhiêu ngươi cho răng con sâu làm rầu nồi
canh, toàn là đạo đức gia, chăng co con sâu nào làm rầu nồi canh nào ca,
mà chi co bọn hen nhát núp bong, mơi làm cho tập thê hoen ố, ê chê, câp
dươi tât ca họ co trình độ, nên họ ngoan như một nhà tu hành, nhiêu lúc
họ khoc như một đứa tre, nhưng ngoài chiến trương họ anh dũng như Trần
bình Trọng, như vậy không thương sao được, tuy vậy những lúc quá đáng,
chúng tôi các câp chi huy của Mũ Ðỏ, mơi phai cho vào khuôn phep, nhơ
vậy chúng tôi những ngươi đội trên đầu chiếc non Ðỏ, cho đến giơ thứ 25
của chiến cuộc, chúng tôi vân trọn tình, trọn nghĩa vơi quốc dân, chúng
tôi vân không thây phai hô then vơi lương tâm, chúng tôi vân hiên ngang
nhận mình là chiến binh Cộng Hoa, chúng tôi vân giữ tron bẩy điêu (Giáo)
Quân Lệnh “Hy sinh vì Dân Tộc, Trung Thành vơi Tô Quốc............. Phai
thân Dân, bao vệ Dân và giúp đỡ Dân”

Tôi tư cươi thầm hanh diện, vơi binh chủng mình đa chọn lưa, đúng vơi
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147