Page 112 - MuDoso74
P. 112
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 110






Người xưa ra suối câu thời vận
Còn ta ra biển thả thuyền trôi
Lỡ thời, vận bĩ đành chấp nhận
Làm kẻ lưu vong, khép mộng đời .

Ta đi vào giữa mùa thương khó
Đấm ngực than thầm một tiếng …Ôi!
Trang sử ngàn năm loang máu đỏ
Bây giờ luân lạc cũng đành…Thôi…!

Ta đi vào lúc cuồng lưu đổ
Cúi mặt, nén lòng theo nước xuôi
Trường giang khua sóng thành kinh khổ
Khóc mối tang thương của kiếp người.

Người chắc hồ trường say quan tái
Ta dấu niềm đau trong đáy tim
Bờ xa vạn dặm, thuyền buông lái
Trôi mấy đại dương, một nỗi niềm.

Ta đi, lòng buồn như suối cạn
Như lau lách mọc giữa hoang vu
Thả hồn ly khách trên gió loạn
Theo sóng xa đưa khói mịt mù.

Đành như chim quốc mơ cố xứ
Biển Tây khàn giọng gọi trời Đông.
Bốn mùa khắc khoải, hồn tư lự
Chờ đón bình minh ấm nắng hồng.

HUY VĂN
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117