Page 170 - mudoso72
P. 170
170 Muõ Ñoû 72
Kiệu ào ào gió thu (Nhà tôi ở trong hẻm bên hông dốc cầu Kiệu thì đem
cầu Kiệu vào thay cho cầu Vỵ cũng được chứ sao! Ai biết được cầu Vỵ ở
đâu!) Cái vụ cầu Kiệu và cầu Vỵ rất hợp “tông” hoán đổi được cho nhau
trong văn chương cũng nói lên rằng đời tôi thích hợp với binh nghiệp biết
là bao! Bởi nếu tôi mà ở gần cầu Bông, hay cầu Chà Và, cầu Chữ Y, hay
cầu Ba Cẳng thì không thể nào … “ráp” được vào áng văn chương tuyệt
tác của Nữ sĩ Đoàn Thi Điểm thời chinh chiến xa xưa trong lịch sử. Thấy
không?) Vâng, trong khi tôi đang hăng hái “… lên đường, nhập ngũ tòng
quân, một lòng vì nước vì dân…” thì vợ tôi, vợ của một chiến sĩ quả cảm
(tôi đoán thế) lại thút thít đem trò “nhi nữ thường tình” ra biểu diễn ngay
trước cổng … Quân Vụ Thị Trấn!
-- Khỉ ơi là khỉ! Em! Em nghe đây. Em có nín không, hả? Có phải em định
đắp mô trên con đường binh nghiệp của anh không? Em có biết làm như
vậy là vô tình tiếp tay cho địch lũng đoạn tinh thần chiến sĩ ta không? Hừ!
Xê ra cho anh đi … cứu nước!

Tôi lên giọng vừa thao thao vừa mạnh mẽ rồi hùng dũng phưỡn ngực tiến
về phía cánh công sắt lầm lì có người lính lạnh lùng bồng súng gác.
Tôi nghe sau lưng tiếng vợ tôi khóc oà! Khỉ thật! Giá không có tiếng
khóc đó binh nghiệp của tôi đã bắt đầu được sớm hơn một tí! Thôi được,
tôi quay lại một chút cũng chả sao, chỉ nghe nói “cứu bệnh như cứu hoả”
chứ có nghe ai nói cứu nước như cứu hỏa đâu mà vội. Vả lại những người
hùng đâu phải lúc nào cũng … cứng ngắc như sắt đá! Trái lại họ có con
tim mẫn cảm, mềm dịu rất dễ rung động trước … người khác phái, (nhất
là khi người khác phái đó lại là cô vợ trẻ một con của hắn ta.); người càng
hùng thì càng … mềm!
Những người hùng! Ôi cao quý thay! Tôi… tôi ở trong đám người hiếm
hoi đó!
Tôi bớt khuỳnh khuỳnh hai tay và quay lại dỗ vợ,
-- Thôi nín đi em! Saigon với lại Quang Trung có xa nhau bao nhiêu đâu,
vả lại anh sẽ về phép mỗi tuần kia mà. Em, em nghe anh, em ớ lại nhà em
ơi, em ở lại nhà nuôi thằng con trai đầu lòng của chúng mình bằng sữa đặc
có đường chứ em đừng nghe lời má cho nó ăn sữa Guigoz như bữa nay
hay mỗi lần mình gởi nó cho má. Nuôi con như vậy vừa tốn kém vừa làm
cho nó không ý thức được rằng nó là con nhà lính, nó cần phải tập lấy tính
nhà … binh cho quen kham khổ, nay mai bố nó sẽ mua sữa Quân Tiếp Vụ
về cho nó ăn dài dài.
Khi nào con nó hỏi anh đâu em cứ việc chỉ bóng em trên tường mà bảo là
“bố con đấy, đêm tối mới về”, anh thề sẽ không nghi oan cho em chút nào,
em đừng việc gì phải trèo qua lan can cầu Kiệu nhảy ùm xuống sông. Vào
những hôm “Ông Ta Nhà Đèn” cúp điện không chỉ bóng làm chồng trên
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   165   166   167   168   169   170   171   172   173   174   175