Page 161 - mudoso72
P. 161
Muõ Ñoû 72 161




nieàm rieâng









Mỹ-Lê.



Đã hơn ba mưoi năm sống ở xứ ngừơi .Một đất nước đựợc coi là thiên-
đường ,mà Lan vẫn không thể nào nguôi-ngoai ,hay tha-thứ cho mình
được .Cái dĩ-vãng khốn-nạn đó , cứ ám-ảnh nàng mãi .Dầu đã rất nhiều
lần , nàng tự bào chữa cho chính mình , là nàng đã làm đúng ,khi đưa được
hai con cuả nàng và chú út đứa em trai duy nhất cuả anh sang đây .........
Nơi đất nước thiên đường nầy !!.Lan cũng phải nhìn-nhận nơi đây quả
đúng là thiên đường .Chú út đã trở thành một kỷ-sư có vợ đẹp, con ngoan
,.nhà cao cửa rộng .Hai con cuả Lan ,chúng cũng xong đai-học công việc
cũng ổn-định tương lai rộng mở ..Nhưng tại sao Lan cứ mãi ưu-phiền và
luôn tự trách mình ..

Lần thứ hai thăm anh ở traị cải tạo
ngoài Bắc, nàng đã hứa với anh , sẽ
đưa chú út và các con đi tìm tự do
.Anh sợ chú út sẽ chết ,khi phải bị bắt
đi nghĩa-vụ Lan cũng đồng ý với anh
.Trong xóm cũng đã có nhiều thanh-
niên bị chết khi thi hành nghĩa-vụ ở
Campuchia và xác cũng không được
mang về .Đã bị vùi dập ở một nơi xa
lạ nào bên ấy.........Đó là nổi kinh-
hoàng cuả những ngươì dân miền
Nam lúc bây giờ khi con họ đến tuổi
nghĩa-vụ . Không ai có-thể yên-tâm
được. Khi con họ bị băt đi nghiã-
vụ ,thân-phận chúng sẽ như những
con cá, được đặt lên tấm thớt .Đang
bị quản-thúc trong tù anh vẫn nghe
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   156   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166