Page 296 - DACSAN71
P. 296
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 296

ít nói. (Chỉ nghe giọng anh Tịnh Hô). Tôi cũng chưa có dịp làm quen với
Nhơn trong tiệc nhậu nhộn nhịp sôi nổi này.
Đến đêm hôm sau, cuộc chiến “chai, lọ” tiếp tục thì hảo hớn Nhơn xuất
hiện với dáng vẻ bèo nhèo và khuôn mặt nặng xuống. Hỏi ra thì chàng bị
bí đái. Ố là là con lạc đà. Rồi đâu đó có tiếng yêu cầu “Bí đái đại nhơn”
tiếp tục cuộc chiến“chai lọ”, rồi tiếng reo hò của đồng đội “bí đái đại
nhơn, Dô, dô”, và văng văng có tiếng ai đó: bí đứa đượi nhơn, dô đi chớ.
Như đã nói tôi chưa kịp làm quen với tay hảo hớn này thì đã xảy ra sự cố
“bí bầu”. Sau đó qua lời Hùng đại võ thì là rằng: hảo hớn Nhơn rất mê
thích chụp hình. Những buổi sinh hoạt của Nhảy Dù thường thấy chàng
xuất hiện với máy chụp hình trông rất là “Professional” giống phóng viên
báo chí. Tuy nhiên những bức hình thường chụp ở giửa và dưới. (Đố ai
biết được, theo lời của Hùng đại võ). Hảo hán Nhơn cũng thích đi Las
Vegas và nếu kéo máy thí chơi tới bến sáng đêm.

Đồng thời đại nhơn sinh hoạt rất đều đặn với chi hội. Với một thời hét
ra lửa, tánh tình lì lợm, tướng tá dử dằng với nhửng hình xâm nhưng hảo
hán Nhơn rất là hiền hòa vui vẻ với bạn bè anh em trong chi hội Mũ Đỏ.
Thêm một điểm đáng nể nửa: chàng là cựu tổ trưởng tổ khinh binh của
Tiểu đoàn 8. Ai cũng biết đi khinh binh của Nhảy Dù thường thì không thọ
lâu mà đại nhơn lên đến chức Tổ trưởng tổ khinh binh thì phải lì lợm, gan
dạ và thiện chiến cở nào.
Sau đây là tâm sự của chàng hảo hớn Mũ Đỏ Nhơn viết về dĩ vảng Nhảy
Dù mến yêu:

Tuổi 18, lứa tuổi của thời loạn, lứa tuổi được trưởng thành trong khói
lửa loạn ly. Tôi từ giã gia đình tình ngyện vào binh chủng Nhảy Dù, một
đơn vị thiện chiến, đánh giặc bách chiến bách thắng thời Việt-Nam Cộng
Hòa. Tôi yêu binh chủng Nhảy Dù cho nên tôi tình nguyện đăng vào binh
chủng ND. Ba Má tôi nghe tôi nói tới Nhảy Dù, hình như ông bà đang lo
lắng: lo một chuyện không lành sẽ sảy đến cho con mình, nhưng tôi nghĩ
con người sống chết cũng có số mệnh. Thà tôi chọn cái chết oai hùng trên
chiến trường. còn hơn chết âm thầm không ai biết đến, tôi nhớ hoài cái
câu “hùm chết để da, người ta chết để tiếng”, tôi từ giã gia đình tôi để lên
đường vào trung tâm huấn luyện quân sự “Vương Mộng Hồng.”


Sau ba tháng quân trường cam go đầy gian khổ, đúng với câu:
Thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu” với lòng dũng cảm của
người thanh niên như tôi, dù cực khổ đến đâu, tôi không hề nản trí, nên tôi
đã vượt qua ba tháng quân sự. Tôi từ giã quân trường Vương Mộng Hồng
trở về trung tâm huyấn luyện nhảy dù ở trại Hoàng Hoa Thám, về đến đây

Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
   291   292   293   294   295   296   297   298   299   300   301