Page 63 - DACSAN70
P. 63
Muõ Ñoû 70 63

Cần Thơ, Tây Ninh, sang Campuchia, đi bộ vào ra khỏi chiến trường Hạ
Lào, chúng mình vẫn bình chân như vại...........Tao và thằng Lạc lúc nào
cũng lo chu toàn nhiệm vụ. Chúng ta đã làm việc tận tụy với nhiệm vụ,
trận giặc dù lớn hay nhỏ, dù gian nguy hay lao khổ, lúc nào anh em Mũ Ðỏ
cũng chiến đấu quên mình. Nên! Cho dù vận nước suy đồi, chúng ta cũng
bớt đi phần nào mặc cảm tội lỗi. Nhưng trong thâm tâm chúng ta vẫn chưa
chịu tha thứ cho chúng ta. Ðành phải mang thân lưu lạc trong nỗi niềm
của người vong quốc. Chúng mình thua trận giặc này, thật không ngờ nó ê
chề như ngày nay. Thằng Lạc có tin rằng mình còn có thể chiến thắng trận
giặc sau cùng hay không? Mình không ngoan cường, nhưng trận giặc này
chúng ta chưa thua. Trong vùng lãnh thổ của Quân Ðoàn III, lúc đó đoàn
quân Mũ Ðỏ đã thắng liên tiếp từ trận này qua trận khác. Thực ra chúng ta
bị bức tử, mình bị bó tay, tứ bề thọ địch, địch sau lưng chúng ta mới chính
là địch đã ép chúng ta thua, chưa đánh đã thua. Bây giờ chúng ta đành
khoanh tay hay sao?
-Thưa NT, thế hệ chúng ta thì không còn thời gian nữa, chúng ta hãy hun
đúc cho thế hệ tương lai, con cháu chúng ta! Sẽ lấy lại những gì chúng ta
đã đánh mất. Phải nuốt hận mà hun ý chí phục quốc cho thế hệ mai sau!
Hiện tại chúng ta không thể thay đổi hoàn cảnh của đất nước, chúng ta
có thể thay đổi tâm cảnh cho thế hệ mai sau. Phải làm sao cho con cháu
chúng ta thấy rõ, đâu là chính nghĩa, phải chứng tỏ cho chúng thấy, chúng
ta chiến đấu vì dân vì nước, không bao giờ chúng ta chiến đấu vì một thế
lực nào, chúng ta chiến đấu có lý tưởng. Quân Lực của chúng ta không hề
chiến đấu cho ông Diệm, ông Thiệu hay ông Kỳ, hay ngoại bang......Chúng
ta chiến đấu cho dân tộc Việt Nam. Chúng ta bị bức tử. Tất cả đều ngoài
tầm tay của chúng ta, nên chúng ta phải chịu thua trận giặc này!
-Ông im lặng, xong giọng ông tha thiết! Chúng mình xưng hô với nhau
là anh em đi, cho nó thân mật và đúng tình của chúng ta từ xưa đến nay,
tao hơn thằng Lạc 4 tuổi, tao là anh thằng Lạc là em........Tôi im lặng ngồi
nghiêm chỉnh như những lần nhận lệnh trực tiếp của ông tại chiến trường,
chỉ biết tuân lệnh........Huế, Sài Gòn, Campuchia, Hạ Lào! Vậy em làm
cách nào để con cháu chúng ta nhận ra chúng ta chiến đấu vì dân vì nước,
không vì ông Thiệu ông Kỳ, nhất là không chiến đấu với nhiệm vụ tay sai
cho ngoại bang.
-Thưa anh! Anh còn nhớ tại Bản Ðông, Hạ Lào. Một ngày sau khi chúng ta
bị thất thủ căn cứ 31, anh và em chuần bị bay lên căn cứ 30 để nắm vững
tình hình tại đó. Vì lúc đó anh có thêm trách nhiệm chỉ huy TÐ2ND tại
căn cứ 30, em có thêm trách nhiệm chỉ huy thêm hai pháo đội 105 và 155
tại đó. Trong lúc chúng ta đang chờ máy bay CNC, tại bãi trực thăng phía
nam của Bản Ðông, Hạ Lào. Hai anh em mình và hai người mang máy,
mỗi người ngồi dưới một hố cá nhân. Ðột nhiên nhân vật số 3 của địch tại
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68