Page 127 - DACSAN70
P. 127
Muõ Ñoû 70 127

Mỹ đưa vào hồi năm 1963 sau vụ ám sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm và
em trai. Tiến sĩ Oánh, trong khi giữ vai trò trung gian, chính thức thay mặt
chính quyền cộng sản, dù sao cũng đã đáp ứng được nhu cầu của các chủ
nợ phương Tây.

Các thỏa thuận đã được ký kết với IMF (đã được công bố) phần lớn chỉ là
tượng trưng. Số lượng không đáng kể: Hà Nội buộc phải trả cho IMF 140
triệu đô (thuộc sở hữu của chính quyền Sài Gòn) như một điều kiện để nối
lại các khoản vay mới. Nhật Bản và Pháp, những chủ nhân thuộc địa cũ
của Việt Nam giai đoạn Vichy, hình thành cái gọi là “Những người bạn của
Việt Nam” để cho Hà Nội vay số tiền cần thiết để hoàn trả cho IMF.

Tuy nhiên, sự sắp xếp gia hạn các khoản nợ song phương (của chế độ Sài
Gòn) không bao giờ được tiết lộ. Nhưng cuối cùng thì thỏa thuận bí mật
này (đạt được dưới sự bảo trợ của Câu lạc bộ Paris) là công cụ quyết định
để Washington dỡ bỏ lệnh cấm vận và bình thường hóa các quan hệ ngoại
giao. Việc sắp xếp này cũng là yếu tố quyết định trong việc tháo khoán
các khoản vay đã được cam kết tại hội nghị các nhà tài trợ năm 1993, do
đó Việt Nam bị đặt dưới sự ủy thác của các chủ nợ Nhật Bản và phương
Tây. Như vậy, chỉ 20 năm sau chiến tranh, Việt Nam đã đầu hàng về mặt
kinh tế.

Bằng cách công nhận hoàn toàn tính hợp pháp của các khoản nợ, Hà Nội
đã đồng ý hoàn trả các khoản vay đã hỗ trợ nỗ lực chiến tranh của Mỹ. Hơn
nữa, chính phủ của ông Võ Văn Kiệt cũng đã chấp nhận thực hiện đầy đủ
các điều kiện thông thường (giảm giá, tự do hóa thương mại, tư nhân hóa,
v.v.) của một chương trình điều chỉnh cơ cấu do IMF tài trợ. Những cải
cách kinh tế này ra mắt vào giữa thập niên 1980 với các định chế Bretton
Woods, trong hậu quả chiến tranh tàn khốc, đã khởi đầu một giai đoạn mới
về sự tàn phá kinh tế và xã hội: lạm phát đã dẫn đến phá giá liên tục, bắt
đầu từ năm 1973 dưới chế độ Sài Gòn, năm theo sau sự rút lui của quân
đội Hoa Kỳ. Ngày nay, một lần nữa Việt Nam tràn ngập các ghi chú bằng
đô la Mỹ, đã thay thế phần lớn tiền đồng Việt Nam. Với giá cả tăng cao,
thu nhập thực tế đã giảm xuống tới mức thấp nhất.


Lần lượt những cải cách đã ồ ạt giảm năng lực sản xuất. Hơn 5.000 trong
số 12.300 doanh nghiệp nhà nước đã bị đóng cửa hoặc được chỉ đạo phá
sản. Các hợp tác xã tín dụng đã bị loại bỏ, tất cả các khoản tín dụng dài hạn
và trung hạn cho ngành công nghiệp và nông nghiệp đã bị đóng băng. Chỉ
tín dụng ngắn hạn là có sẵn, với lãi suất 35%/ năm (năm 1994). Ngoài ra,
thỏa thuận IMF đã cấm nhà nước cung cấp hỗ trợ ngân sách, hoặc cho nền
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132