Page 49 - DanSan68
P. 49
Muõ Ñoû 68 49
Xe tăng, bộc phá mở hàng rào
Anh vẫn hiên ngang làm bổn phận
Quê mẹ vỉ ai tẩm máu đào
Hơn ba mươi năm ngày lịch sử
Thường Ðức quê tôi những ngày buồn
Cũng bóng tre xanh người Thượng nữ
Vu Gia sông cũ nước xuôi nguồn
Tôi nhớ ơn anh, người lính chiến
Tháng ngày bảo vệ xóm làng tôi
Những kẻ hy sinh trên trận tuyến
Ngàn sau còn nhớ mãi không thôi…”
Hôm nay đây, 35 năm sau trận đánh Thường Ðức lịch sử, nhân lúc Tết đến,
Xuân về, bài này được viết lên như là một nén hương lòng kính dâng đến
anh linh các chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa thuộc mọi quân, binh
chủng, Cảnh Sát Quốc Gia, các lực lượng đặc biệt và biệt kích, lực lượng
Xây Dựng Nông Thôn và các lực lượng bán quân sự… đã đem chính máu
đào của mình ra bảo vệ miền Nam tự do chống lại nanh vuốt Cộng Sản
xâm lược cho đến hơi thở cuối cùng. Hỡi những người tị nạn Việt Nam
đang vui hưởng tự do, dân chủ tại các nước bên ngoài Việt Nam, hãy nhớ
lấy cái căn cước tị nạn của mình và chớ quên ơn các chiến sĩ Việt Nam
Cộng Hòa đã vị quốc vong thân để cho mình và gia đình mình được sống
còn trong thịnh vượng và hạnh phúc cho tới ngày nay!
Ghi chú:
(1) “Sau đó, Bắc quân tháo lui vì chịu không nổi phi pháo của Việt Nam
Cộng Hòa ngày đêm dập vào các điểm trú quân của họ. Bộ chỉ huy Cộng
quân thấy khó giữ 1062, nên ra lệnh rút lui trong đêm tối…” (Ðại Úy
Võ Trung Tín và Ðại Úy Nguyễn Hữu Viên, “35 Năm Nhớ Về Mặt Trận
Thường Ðức”)
(2) Trận Thường Ðức cũng còn là trận đánh vẻ vang để đời sau cùng của
vị tư lệnh cuối cùng của Sư Ðoàn Nhảy Dù Việt Nam Cộng Hòa, Chuẩn
Tướng Lê Quang Lưỡng. Ông đã áp dụng chiến thuật xa luân chiến để hai
Lữ Ðoàn Nhảy Dù thay phiên nhau giao tranh và gây thiệt hại nặng nề cho
hai Sư Ðoàn 304 (Ðiện Biên) và 324B cùng một Trung Ðoàn của Sư Ðoàn
2 Cộng Sản Bắc Việt và các lực lượng địa phương. (V.P.)
Vann Phan
Giả từ Denver
Xe tăng, bộc phá mở hàng rào
Anh vẫn hiên ngang làm bổn phận
Quê mẹ vỉ ai tẩm máu đào
Hơn ba mươi năm ngày lịch sử
Thường Ðức quê tôi những ngày buồn
Cũng bóng tre xanh người Thượng nữ
Vu Gia sông cũ nước xuôi nguồn
Tôi nhớ ơn anh, người lính chiến
Tháng ngày bảo vệ xóm làng tôi
Những kẻ hy sinh trên trận tuyến
Ngàn sau còn nhớ mãi không thôi…”
Hôm nay đây, 35 năm sau trận đánh Thường Ðức lịch sử, nhân lúc Tết đến,
Xuân về, bài này được viết lên như là một nén hương lòng kính dâng đến
anh linh các chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa thuộc mọi quân, binh
chủng, Cảnh Sát Quốc Gia, các lực lượng đặc biệt và biệt kích, lực lượng
Xây Dựng Nông Thôn và các lực lượng bán quân sự… đã đem chính máu
đào của mình ra bảo vệ miền Nam tự do chống lại nanh vuốt Cộng Sản
xâm lược cho đến hơi thở cuối cùng. Hỡi những người tị nạn Việt Nam
đang vui hưởng tự do, dân chủ tại các nước bên ngoài Việt Nam, hãy nhớ
lấy cái căn cước tị nạn của mình và chớ quên ơn các chiến sĩ Việt Nam
Cộng Hòa đã vị quốc vong thân để cho mình và gia đình mình được sống
còn trong thịnh vượng và hạnh phúc cho tới ngày nay!
Ghi chú:
(1) “Sau đó, Bắc quân tháo lui vì chịu không nổi phi pháo của Việt Nam
Cộng Hòa ngày đêm dập vào các điểm trú quân của họ. Bộ chỉ huy Cộng
quân thấy khó giữ 1062, nên ra lệnh rút lui trong đêm tối…” (Ðại Úy
Võ Trung Tín và Ðại Úy Nguyễn Hữu Viên, “35 Năm Nhớ Về Mặt Trận
Thường Ðức”)
(2) Trận Thường Ðức cũng còn là trận đánh vẻ vang để đời sau cùng của
vị tư lệnh cuối cùng của Sư Ðoàn Nhảy Dù Việt Nam Cộng Hòa, Chuẩn
Tướng Lê Quang Lưỡng. Ông đã áp dụng chiến thuật xa luân chiến để hai
Lữ Ðoàn Nhảy Dù thay phiên nhau giao tranh và gây thiệt hại nặng nề cho
hai Sư Ðoàn 304 (Ðiện Biên) và 324B cùng một Trung Ðoàn của Sư Ðoàn
2 Cộng Sản Bắc Việt và các lực lượng địa phương. (V.P.)
Vann Phan
Giả từ Denver