Page 46 - DanSan68
P. 46
46 Muõ Ñoû 68
Ðoàn I- và dân sự cùng phố phường, làng xã của dân chúng tại miền duyên
hải Quảng Nam-Ðà Nẵng. Phải biết rằng, trong tình thế lúc bấy giờ, các
lực lượng tổng trừ bị trấn đóng tại Quân Ðoàn I, như Sư Ðoàn Nhảy Dù và
Sư Ðoàn Thủy Quân Lục Chiến cùng với các Liên Ðoàn Biệt Ðộng Quân
thiện chiến, đang bị căng kéo và dàn mỏng đến mức tối đa trên địa hình
hiểm trở của Vùng I Chiến Thuật, chiếc ải địa đầu của miền Nam Việt
Nam, nơi xuất phát và cũng là nơi đánh dấu biết bao nhiêu trận đánh lớn
trong cuộc Chiến Tranh Quốc-Cộng kể từ khi đất nước Việt Nam bị chia
đôi bằng con Sông Bến Hải cho tới năm 1975.


Ðiều rõ ràng nhất và cũng là điều nổi bật nhất chính là mức độ hy sinh rất
cao, cao đến độ không bờ bến, của tất cả các lực lượng tham chiến trong
chiến dịch chiếm lại Ðồi 1062 và giành lại quận Thường Ðức khỏi tay
Cộng quân, trong đó phải kể tới rất nhiều lần các chiến sĩ Nhảy Dù đã kêu
phi pháo dội bão lửa ngay trên đầu mình để thí một mạng của mình đổi
lấy bốn, năm mạng của địch quân. Chưa có trận đánh nào mà, chỉ trong
khoảng thời gian không đầy ba tháng, lại có nhiều sĩ quan ưu tú và binh sĩ
kiên cường của Sư Ðoàn Nhảy Dù phải hy sinh tại mặt trận đến thế. Chưa
có trận đánh nào mà, chỉ trong khoảng thời gian không đầy ba tháng, các
lực lượng chính quy Cộng Sản Bắc Việt và du kích địa phương, đặc biệt
là Sư Ðoàn 304 Ðiện Biên, đã phải tổn thất nặng nề đến như vậy, mặc dù,
giống hệt như quân đội Pháp trong trận Ðiện Biên Phủ 20 năm về trước,
chính quân Cộng Sản là kẻ lựa chọn chiến trường và thời điểm giao tranh,
tức là đúng vào lúc họ có được ưu thế chiến lược và chiến thuật cao nhất
để bảo đảm rằng họ sẽ là kẻ chiến thắng trong trận thư hùng.

Những hy sinh vô bờ bến đó của các chiến sĩ Nhảy Dù càng trở nên cay
đắng hơn khi, không đầy một năm sau, toàn bộ miền Nam Việt Nam đành
rơi vào tay quân Cộng Sản vì lý do không phải quân đội và nhân dân miền
Nam tự do yếu hèn mà chính vì sự phản bội trắng trợn của Ðồng Minh Hoa
Kỳ và thái độ a dua đến mức trân tráo của phần còn lại của thế giới vốn
đã bị bùa mê, thuốc lú của Cộng Sản Quốc Tế làm cho ngu muội đi tự lúc
nào. Những cái chết như thế, vào giờ thứ 25 của cuộc chiến, phải được coi
là những thiệt thòi lớn lao nhất trong đời người chiến sĩ và đối với những
người thân yêu của họ còn lại trên cõi đời.


Những người Việt Nam tị nạn Cộng Sản tại hải ngoại, mỗi khi đốt một
ngọn nến, thắp một nén hương trước bàn thờ tổ quốc và anh linh các anh
hùng, liệt nữ cùng các tử sĩ của Việt Nam Cộng Hòa nhân dịp Tết đến,
Xuân về, hãy nhớ đến cách riêng những hy sinh to lớn của các chiến sĩ
từng tham chiến tại mặt trận Thường Ðức vào những ngày tháng cuối của

Giả từ Denver
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51