Page 52 - MuDo67
P. 52


Trời?

Ngày 24 tháng 3 năm 1971, nhận được lệnh triệt thoái khỏi vùng hành
quân Hạ Lào bằng đường bộ. Ai cũng vững tâm! Vì khi khai thác công
điện của Tư Lệnh Sư Đoàn 320 xin tăng cường cho một tiểu đoàn để chặn
đường lui quân của ta; lúc đó cả hai sư đoàn 320 và 304 cùa địch, ngoài
quân số đang bám trụ lấy các đơn vị (Thiết Giáp và Nhảy Dù), chúng phải
bám trụ như vậy vì chúng buông ra sẽ bị ta hoạt động ra xa nữa, có thể
phá hủy thêm các kho tàng còn sót lại của chúng, bởi vậy địch quân không
còn đủ một tiểu đoàn nguyên vẹn để làm nhiệm vụ chặn đường lui quân
của ta, xin nhớ rằng đây là con đường độc đạo, chúng ta không còn đường
nào thay thế, (lệnh hành quân tối mật của ta nhưng địch quân cũng đã rõ
ngày giờ lui binh của ta, thê thảm như vậy đó). Sở dĩ chúng tôi có phương
tiện giải mã các công điện của địch, công trạng này là của cánh quân Bêta
TĐ1ND do Thiếu Tá Nguyễn Quang Sáng tiểu đoàn phó chỉ huy, (ông bị
thương nặng hai lần tại Hạ Lào. Sở dĩ ông bị lần thứ hai, là do lần đầu ông
được bác sĩ cho nghỉ tái khám, thay vì lên máy bay rời Khe Sanh, ông lại
lên máy bay vào vùng hành quân, Nhảy Dù mà! Điên vậy đó!) sau này ông
đi làm quận trưởng tại Sóc Trang (Ông và gia đình hiện đang ở San Jose,
California), cánh quân Bêta của TĐ1ND do Thiếu Tá Nguyễn quang Sáng
chỉ huy, đã làm được một chiến công tuyệt vời là giết được Thượng Tá
Nguyễn Xuân Rục, tiêu diệt hoàn toàn bộ tư lệnh nhẹ của Sư Đoàn 304,
tịch thu được đầy đủ máy truyền tin tối tân, đang từ chiến trường Hạ Lào
liên lạc trực tiếp với Hà Nội, đặc lệnh truyền tin địch đang dùng cho toàn
chiến dịch Hạ Lào. LĐ1ND nộp bản chính cho Bộ Tư Lệnh Chiến Trường
sau khi sao chép lại đầy đủ để dùng, kể từ đó chúng tôi đều biết trước ý
định điều quân của địch. Địch quân biết như vậy, nhưng không có cách nào
có thể thay thế được đặc lệnh truyền tin đã bị lộ, vì không có phương tiện.
Ngay khi nhận lệnh rút lui khỏi Hạ Lào, Đại Tá Lê Quang Lưỡng đề nghị
với Bộ Tư Lệnh Hành Quân, xin cho TĐ7ND được bốc ra bằng trực thăng,
nhưng không được chấp thuận, với lý do các cuộc bốc quân ra tương tự.
Trực Thăng Hoa Kỳ đã bị thiệt hại quá nhiều.
Đây là vấn đề nhức nhối, vì TĐ7ND không thể rút ra nhập với LĐ1ND kịp
thời để cùng lui binh bằng đường bộ. Mà lệnh trên không cho LĐ1ND trì
hoãn việc lui binh. Hậu quả là TĐ7ND không biết sẽ về được bao nhiêu?
Địch quân điều động thêm cả trung đoàn trừ bị (trung tâm dưỡng quân)
nhằm cầm chân TĐ7ND. Tôi cố gắng điều động các pháo đội bắn chận,
dưới làn mưa pháo của địch vào các vị trí Pháo của ta, các pháo thủ gan
lì có trách nhiệm, không sờn gan vẫn tác xạ yểm trợ quân bạn , để địch
quân không bám trụ TĐ7ND! Nhưng TĐ7ND không sao lui nhanh như ý
muốn được. Nếu chúng ta rút hết quân, trong vùng chỉ còn lại một mình
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57