Page 16 - MuDo67
P. 16
LTS. Cậu Bảy, một cây viết quen thuôc trên điễn đàng liên mạng mà
ĐSMĐ đã được hân hạnh giới thiệu cùng Quý Nt, Quý Mđ và Quý độc
giả trong MĐ số 65 với các bài viết đặc biệt, dành riêng cho ĐSMĐ về
các sinh hoạt thời sự gắn kết với tình hình chính trị trong nước. Các trang
viết sau đây của tác giả về một gia đình có đến những hai người đã vinh
dự được nhận giải Nhân quyền quốc tế 2012 do tổ chức Human Right
Watch bình chọn........ ĐSMĐ
Moät
Gia ñình
göông maãu
Cậu Bảy
Năm 1987 tôi đưa vợ con đi vượt biên qua
ngã Campuchia. Lúc đó hai đứa con tôi mới
5 và 3 tuổi. Chúng tôi đi xe đò xuống Tân Châu, theo những người buôn
thuốc tây vượt biên giới đến Nam Vang. Sau đó theo người tổ chức đi
xuống hải cảng Kampong Som, ngủ trong rừng 3 đêm rồi xuống tàu qua
Thái. Bây giờ đôi lúc rảnh rỗi ôn lại chuyện cũ, vợ chồng tôi cứ giựt
mình, bảo nhau, “Sao lúc đó mình gan quá, nói dại, nếu có bề gì thì ân
hận biết bao!”
Khi đi vượt biên, tất cả chúng ta đều thế cả, rất liều mạng mà không
thấy sợ hiểm nguy, chỉ sợ bị bắt lại để rồi phải kéo lê quãng đời mà mình
đã cương quyết lìa bỏ. Không gan góc gì đâu, mà cái hoàn cảnh khó khăn
trăm bề, cái tâm trạng bế tắt niềm tin về tương lai lúc đó đã giúp chúng
ta vượt qua những điều mà những người sống nơi yên bình không dám
nghĩ tới.
Bây giờ các con tôi đã trưởng thành, thế mà những kỳ nghỉ hè tụi nó
đi du lịch những nơi xa xôi, có vẻ thiếu an ninh thì vợ tôi lại lo, sợ có gặp
rắc rối gì thì trễ nãi... việc học! Nỗi lo đó tuy có phần thái quá, nhưng là
tâm trạng chung của các bậc cha mẹ đang sống nơi an toàn. Lo cho con,
muốn cho tương lai con cái suôn sẽ, là điều chính đáng. Ai cũng thế cả.
Viết ra những dòng riêng tư trên chỉ vì tôi nghĩ đến tinh thần cao cả