Page 93 - MuDo65
P. 93
93
của địch đã tấn công chính diện ở sườn phía đông của căn cứ, do đó pháo
binh đã không yểm trợ được vì quá tầm hoặc đồng trục, chúng tôi chỉ biết
trông mong vào không yểm và các phi công chiến đấu ở Pleiku đã rất quả
cảm, họ thường bay sát mục tiêu và đánh rất chính xác.
Sau khi đã loại được ĐĐ24, khống chế hòan toàn vùng đất mong muốn.
Tối hôm đó, ngày 27-3-1972, các giàn mìn tự động giữa bộ chỉ huy ĐĐ21
và hai trung đội tiền đồn đều bị nổ. Toàn thể đại đội báo động, suốt đêm
ngồi dưới hầm, căng mắt quan sát mọi động tịnh; tôi báo cáo mọi diễn
biến về cho Đại úy Phú, Sĩ quan ban 3, đồng thời xin sẵn sàng các hỏa tập
cận phòng của súng cối 81ly . Sáng sớm ngày hôm sau, khi ánh nắng ban
mai vừa xuất hiện nhưng chưa đủ để xua tan làn sương sớm. núi rừng tĩnh
lặng, một sự im lặng đáng sợ, kẻ thù đang rình rập đâu đây. Tôi gọi cho
Bản để gửi một tiểu đội lục soát về phía nam đồng thời tôi sẽ gửi một tiểu
đội của Thiếu uý Đại sẽ lục soát về phía bắc để bắt tay. Nửa giờ sau, hai
cánh quân bắt tay được với nhau và cho biết nơi mìn nổ có nhiều dấu máu
và đạn B40 để lại. sẵn đến ngày nhận tiếp tế, tôi cho lệnh bố trí để giữ an
ninh, một tiểu đội ở lại để giữ vị trí, tôi dẫn toàn bộ thành phần còn lại lục
soát ngược với hướng tiểu đoàn. Ngày 28-3 hoàn toàn yên tĩnh, tôi xin
thêm lựu đạn và đạn để phòng thủ và dự trữ thêm nước uống. Nhưng đến
8 giờ tối thì giàn mìn tự động tôi cho gài ở sườn đồi phía đông nổ, đồng
thời mìn trái sáng cũng bật cháy, lố nhố những bóng đen đang bò lên đồi,
tôi cho lệnh kích hỏa những thỏi TNT (đã xin được của công binh) có kèm
theo giây chuyền nổ, từng thây người bị hất tung lên , tiếng lựu đạn nổ ỳ -
ùng khắp nơi kèm theo tiếng nổ đanh của AK, B40, B41 . Đến hơn 10 giờ
đêm, tiếng súng ngớt dần rồi im bặt, tôi ra từng hầm để kiểm soát ; có hai
binh sĩ bị thương nhẹ, vì sườn núi dốc quá nên hầu hết địch đều bắn ….
Lên trời… Tôi cho mở ba thùng lựu đạn để phát thêm cho binh sĩ, tất cả
đều để sẵn ở nơi dễ lấy nhất, tôi cũng để mười mấy qủa lựu đạn dọc theo
thân cây nằm ngã ngang trên đỉnh đồi.
Đến hơn 5 giờ sáng, địch lại tấn công lần nữa, lần này ở hai mặt đông
và bắc của vị trí. Tôi xin tiểu đoàn bắn đạn trái sáng rồi xách khẩu car-
bine M2 cùng hạ sĩ Thành phóng đến thân cây đổ để lấy lựu đạn và ném
qua đầu quân bạn để ngăn địch. Trận chiến càng lúc càng ác liệt, có xác
địch nằm chết chỉ cách hầm phòng thủ có vài thước . Đến hơn 6giờ sáng
ngày 29-3 thì ngớt tiếng súng , xác địch nằm rải rác đó đây: 12 xác và
một tù binh, “đồng chí : Đinh văn Rật” bị ngất xỉu vì sức ép của mìn
Claymore, chúng tôi lấy được hơn 10 vũ khí, trong đó có một RPD, Báo
cáo với tiểu đoàn xong vừa định chuẩn bị giải giao tù binh thì : “ boc, boc,
boc…” tiếng Depart cuả súng cối, chúng tôi lao vội xuống hầm; vừa kéo
cái thùng gỗ để che miệng hầm thì quả 61ly đã rơi trúng, làm nổ tung cái
thùng gỗ và ha sĩ Thành, âm thoại viên bị thương ở tay. Tôi hét lên ;
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98