Page 90 - MuDo65
P. 90
90
CHARLIE….. cho tới ngày nay tôi cũng không hiểu vì sao thượng cấp lại
chọn một vị trí hoàn toàn thất lợi về mặt chiến thuật để lập căn cứ…!!!?
một vị trí nằm ở đường thông thủy mà địch quân chỉ cần khống chế các cao
địa thì cũng đủ để quân ta phải ăn ngủ luôn trong hầm rồi …. Đã vậy…
phía tây sát với căn cứ , còn có một doi đất , cây cối rậm rạp, có cùng cao
độ với căn cứ, nơi đó mà ém quân thì thật là an toàn …..!!! phía bắc vơí
núi Yankee cao ngất, che khuất mục tiêu… do đó… pháo binh từ các căn
cứ 5, 6, Yankee…. chẳng làm gì được , Hotel ở phía nam thì bắn không
tới …!! từ Võ Định bắn vào thì lại càng vô hiệu …vì nơi đó sườn núi dốc
đứng …..Tòan bộ tiểu đoàn hoàn tất cuộc đổ quân vào 10 giờ sáng … tôi
được lệnh bàn giao vị trí cho Đại đội 24 của Đại úy Nguyễn văn Giới để
rồi cùng với Đại đội 23 của Đại úy Lê Thơm di chuyển tiếp…. Tôi đi về
hướng chính tây , còn Đ/u Lê Thơm đi về hướng tây bắc để lùng và diệt
địch ……sau gần nửa giờ , bám theo từng gốc cây , cuối cùng …chúng
tôi , 75 tay súng đã xuống tới chân đồi , sau khi vượt qua con suối nhỏ….
tiền quân báo cáo phát giác ra một con đường …có lẽ đây là con đường mà
theo tin tình báo thì cộng quân đã làm để chiến xa của họ có thể theo đó
mà vào Kontum …….nhưng …làm sao chiến xa có thể vượt qua dốc nuí
gần 70 độ ??? con đường này dài khoảng …. Chưa tới… 100m ?!!... kéo
dài tới chân đồi thì hết… tôi ra lệnh đại đội tiếp tục di chuyển theo hướng
đã định ….theo đội hình tam giác, đáy đi trước , sau khi đã báo cáo hoàn
tòan sự việc cho BCH tiểu đoàn
Cuối tháng 3 dương lịch , nhưng có lẽ với Tây nguyên , nơi này không
có mùa xuân….Trên lộ trình di chuyển , chúng tôi phải vượt qua cả chục
ngọn đồi dưới cái nắng cháy da ….. chỉ toàn đồi tranh , rừng chồi, đã vậy
còn khổ với nạn kiến vàng …những người lính gò lưng dưới sức nặng của
cái balô …. bốn ngày lương thực , gần 500 viên đạn , còn kèm theo quả
mìn claymore và một quả M72 ….!!. sức mạnh của người lính VNCH quả
thật siêu đẳng …!!!.. Lội liên tiếp 3 ngày nhưng vẫn không tìm ra dấu vết
nào của địch , chỉ thấy đồi núi chập chùng kéo dài mãi về phía tây……
đã ngoài tầm yểm trợ của pháo binh rồi…. tôi đành tìm chỗ nghỉ qua đêm
thôi…. Trong thời gian qua TĐ2ND đã bàn giao vị trí lại cho TĐ11ND
, sau đó, BCHTĐ2ND cùng ĐĐ20 và ĐĐ22 được trực thăng vận qua
Delta (đồi 1949 ) giao tiếp với ĐĐ2 trinh sát… còn ĐĐ24 thì di chuyển
theo đường đỉnh của dẫy núi về phía nam để bắt tay với ĐĐ2 trinh sát…
…. Sang ngày thứ tư, tôi nhận được lệnh tìm bãi bốc và trực thăng sẽ
đến bốc… . chúng tôi đến bãi sớm hơn giờ hẹn … đây là một trảng trống
, nằm cạnh một khoảng rừng chồi , xa xa là rạng núi chắn ngang về phía
tây , sát với biên giới Lào-Việt… nơi đó , có những người anh em , được
sinh ra và lớn lên trong thù hận đang rình rập chúng tôi…. Theo tin tình
báo… chúng tôi được cho biết là có Sư Đoàn 320 của địch đang lảng vảng
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95