Page 17 - MuDo65
P. 17
17
còn lại của dân tộc.
Ngày nay trước họa xâm lăng của giặc Tàu, điều quan trọng để tránh bị
diệt vong là phải qui tụ nhân tâm nhằm phát huy tình đoàn kết của toàn
dân. Làm thế nào để đạt được điều ấy? Không cần là một chính trị gia lỗi
lạc, ai cũng dễ dàng nhận ra chỉ có một con đường là xóa bỏ đi mọi thù
hận, xoa dịu các vết thương của nhau để cùng nhìn về một hướng là bảo vệ
tổ quốc. Muốn làm được như vậy điều bắt buộc là phải hy sinh quyền lợi
cá nhân và phe nhóm, ý thức rằng “tổ quốc trên hết”.
Nói cách khác thông thường hơn, đó hòa hợp và hòa giải dân tộc.
Có một thực tế là ngày nay nhóm chữ “hòa hợp và hòa giải dân tộc” thường
bị lên án. Sỡ dĩ như vậy vì nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam đã lạm dụng
nó như một chiêu bài nhằm tiếp tục lừa bịp nhân dân, nhất là lừa bịp đồng
bào tỵ nạn ở hải ngoại. Họ không có thực tâm hòa giải mà chỉ muốn bòn
rút hầu bao của cộng đồng người Việt tha phương, những “con bò sữa” mà
họ không tốn một đồng nuôi dưỡng . Điều đó cũng được chứng tỏ qua cách
họ đối xử thô bạo với đồng bào trong nước, trong đó có rất nhiều thành
phần cũng cần
được hòa giải.
Để có hòa hợp
hòa giải thực
sự hầu “phát
huy sức mạnh
đoàn kết của
toàn dân”, theo
kiểu nói của
người cộng
sản, điều thiết
yếu là người
Việt chúng ta
cần nhìn ra
những trở lực gì đang tồn tại và làm thế nào dẹp bỏ nó.
Nói về trở lực, lớn nhất chính là hình tượng Hồ Chí Minh.
Về mặt tinh thần, nhân vật Hồ Chí Minh là nguyên nhân của sự chia rẽ
trầm trọng, bởi vì có một thực tế không thể chối cãi là trong lòng người
Việt, ông ta hoặc là cha già dân tộc, hoặc là tội đồ. Dù sự thật chỉ có một,
hoàn cảnh lịch sử của đất nước đã làm cho hai nhận định đối nghịch này
vẫn đang tồn tại. Do vậy, mọi hành động nhằm đánh bóng hình tượng Hồ
Chí Minh như học tập tư tưởng..., chỉ gây thêm hiềm khích, chia rẽ mà
thôi.
Về mặt vật chất, lăng ông Hồ ở Ba Đình là một công trình không chỉ phí
phạm tài sản của nhân dân, mà nó còn là một vật cản cho sự hàn gắn các
còn lại của dân tộc.
Ngày nay trước họa xâm lăng của giặc Tàu, điều quan trọng để tránh bị
diệt vong là phải qui tụ nhân tâm nhằm phát huy tình đoàn kết của toàn
dân. Làm thế nào để đạt được điều ấy? Không cần là một chính trị gia lỗi
lạc, ai cũng dễ dàng nhận ra chỉ có một con đường là xóa bỏ đi mọi thù
hận, xoa dịu các vết thương của nhau để cùng nhìn về một hướng là bảo vệ
tổ quốc. Muốn làm được như vậy điều bắt buộc là phải hy sinh quyền lợi
cá nhân và phe nhóm, ý thức rằng “tổ quốc trên hết”.
Nói cách khác thông thường hơn, đó hòa hợp và hòa giải dân tộc.
Có một thực tế là ngày nay nhóm chữ “hòa hợp và hòa giải dân tộc” thường
bị lên án. Sỡ dĩ như vậy vì nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam đã lạm dụng
nó như một chiêu bài nhằm tiếp tục lừa bịp nhân dân, nhất là lừa bịp đồng
bào tỵ nạn ở hải ngoại. Họ không có thực tâm hòa giải mà chỉ muốn bòn
rút hầu bao của cộng đồng người Việt tha phương, những “con bò sữa” mà
họ không tốn một đồng nuôi dưỡng . Điều đó cũng được chứng tỏ qua cách
họ đối xử thô bạo với đồng bào trong nước, trong đó có rất nhiều thành
phần cũng cần
được hòa giải.
Để có hòa hợp
hòa giải thực
sự hầu “phát
huy sức mạnh
đoàn kết của
toàn dân”, theo
kiểu nói của
người cộng
sản, điều thiết
yếu là người
Việt chúng ta
cần nhìn ra
những trở lực gì đang tồn tại và làm thế nào dẹp bỏ nó.
Nói về trở lực, lớn nhất chính là hình tượng Hồ Chí Minh.
Về mặt tinh thần, nhân vật Hồ Chí Minh là nguyên nhân của sự chia rẽ
trầm trọng, bởi vì có một thực tế không thể chối cãi là trong lòng người
Việt, ông ta hoặc là cha già dân tộc, hoặc là tội đồ. Dù sự thật chỉ có một,
hoàn cảnh lịch sử của đất nước đã làm cho hai nhận định đối nghịch này
vẫn đang tồn tại. Do vậy, mọi hành động nhằm đánh bóng hình tượng Hồ
Chí Minh như học tập tư tưởng..., chỉ gây thêm hiềm khích, chia rẽ mà
thôi.
Về mặt vật chất, lăng ông Hồ ở Ba Đình là một công trình không chỉ phí
phạm tài sản của nhân dân, mà nó còn là một vật cản cho sự hàn gắn các