Page 15 - MuDo65
P. 15
15

Quan ñieãm



“Baùc anh minh”
“Meï Anh huøng”

Nhöõng trôû ngaïi cho



Söï ñoaøn keát Daân toäc





Cậu Bảy
(Bài của tác giả viết riêng cho Đặc san Mũ đỏ)


Dân tộc Việt Nam qua mấy ngàn năm lịch sử đã trải qua bao thăng trầm
- vinh quang, hiển hách và nô lệ tủi nhục - đủ cả. Ở sát nách một nước lớn
tham lam vô độ như nước Tàu, dân Việt chúng ta sỡ dĩ tồn tại được là nhờ
vào tình yêu nước và lòng đoàn kết. Nước Việt dân không đông, đất không
rộng, kỹ thuật không vượt trội, thử xem chúng ta có gì ngoài hai thứ “tình”
đó để giữ nước?
Về tình yêu nước, đó là thứ tình cảm thiêng liêng tuần hoàn sẵn trong máu
mỗi người dân Việt, là di sản tự nhiên mà chúng ta rất may mắn và hãnh
diện thừa hưởng của tổ tiên. Các dân tộc khác hẳn nhiên cũng yêu đất nước
của họ, không biết đến độ nào, nhưng vì là người Việt, tôi cảm nhận được
chúng ta rất yêu quê hương, nhiều vô cùng. Tình yêu nước là “mỏ vàng”
vô tận mà tạo hóa đã ban cho giòng giống Lạc Hồng; công việc của chúng
ta là khai thác nó. Khai thác như thế nào để có hiệu quả nhất là nhiệm vụ
của những người lãnh đạo đất nước, từ vua chúa cho tới mỗi chính quyền
của từng thời đại.
Nhưng tinh thần đoàn kết lại không được như thế. Người Việt Nam, tuy
không phải là dân tộc duy nhất có nội chiến, nhưng là một dân tộc bị phân
hóa khá nhiều. Điều đó khá rõ và cũng dễ hiểu vì chúng ta luôn luôn là nạn
nhân của giặc ngoại xâm. Chia để trị là thủ đoạn chẳng mới mẻ gì của bọn
xâm lược, từ đông sang tây, từ cổ chí kim. Vậy thì trong khi tình yêu nước
có sẵn, tình đoàn kết chúng ta phải tạo ra, phải vun xới mới vững bền.
Lịch sử cho thấy thời nào dân ta có chính quyền sáng suốt, biết phát huy
tình đoàn kết của toàn dân, thời đó chúng ta có những trang sử oanh liệt.
   10   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20