Page 307 - MUDO83
P. 307
Mũ Đỏ 83 305
Bốn tháng bên cạnh lính Dù, tôi tham gia trận đánh lớn đẫm máu, yểm trợ
các đơn vị TQLC Hoa Kỳ bắc Đông Hà, gần duyên hải phía bắc của Nam
Việt Nam. Hai tiểu đoàn trong số bốn tiểu đoàn của tôi được trực thăng vận
vào vùng Phi quân sự, mục tiêu để kiểm soát lực lượng đáng kể của Bắc
Việt đang xâm nhập miền Nam.
Ba ngày chiến đấu dữ dội và đẫm máu, cố vấn cao cấp Hoa Kỳ của tôi tử
trận. Thượng sĩ Rudy Ortiz bị đạn bắn lỗ chỗ từ đầu tới chân, anh là hạ sĩ
quan có can đảm phi thường. Anh kêu tôi nạp đạn vào cây M16, rồi để trên
ngực hầu giúp anh cùng mọi người “chiến đấu cho đến chết” (anh may
mắn sống sót sau đó).
Tổn thất lên số hàng trăm và chúng tôi hầu như bị cộng quân tràn ngập.
Nhưng lính Dù Việt Nam vẫn bền chí chiến đấu !
Vào thời điểm nghiêm trọng đó chúng tôi đã phản công với sự yểm trợ
của không quân và hải pháo (pháo binh từ tàu bắn vào). Vị tiểu đoàn phó
người Việt đứng thẳng lưng, băng qua lằn đạn súng máy đang bắn dữ dội,
tới hố cá nhân của tôi, nói:
– ‘Trung úy, giờ chết đã điểm rồi’ !
Tôi thấy ớn lạnh khi nhớ những lời nói đó.
Trong chiến đấu, lính Việt Nam Cộng Hòa không chấp nhận bỏ lại đồng
đội ngoài chiến trường dù chết hay bị thương, cũng không bỏ mất vỏ khí.
Trong một trận khác, TommyKerns, bạn học cùng lớp với tôi ở West Point
(trường võ bị của Hoa Kỳ tương tự như Võ bị Đà lạt của VNCH), anh là
cầu thủ khổng lồ của đội football (bầu dục)Lục quân, bị thương nặng và
kẹt trong chiến hào, trong khi Tiểu đoàn Dù của anh đang cố gắng phá
vòng vây đông đảo của quân Bắc Việt.
Những người lính Dù chung quanh Tommy đều nhỏ con, không kéo nổi
anh ra khỏi chiến hào chật hẹp. Thay vì rút lui và bỏ Tommy lại, họ bám
chặt vị trí, giao chiến quyết liệt và đánh bại quân Bắc Việt. Tommy sống
sót nhờ những người lính Dù mũ đỏ VNCH can trường
Sư đoàn Dù và các cố vấn Mỹ đóng căn cứ trong Sài Gòn hoặc vùng ngoại
biên. Chúng tôi thích khung cảnh và niềm vui của thành phố, yêu thích văn
hóa, ngôn ngữ và người dân Việt.
Xuân Quý Mão, 2023