Page 227 - MUDO83
P. 227

Mũ Đỏ 83            225

rồi từ từ nó cũng nhận ra được sự phân biệt đối xử của ban giám
hiệu, của thầy cô giáo, và của những đứa bạn học cùng lớp nhưng
không cùng hoàn cảnh như nó, những đứa con của các cán bộ từ
ngoài miền Bắc xa xôi vào miền Nam chiếm hết những nhà cao cửa
rộng, chúng nó được ăn ngon mặc đẹp, nhưng bọn chúng rất hỗn láo
và hống hách, mất dậy vô cùng!... từ từ nó biết tại sao người ta bảo
nó là …” con nhà ngụy …” nhưng nó cũng chưa hiểu …” con nhà
ngụy “ là thế nào ?!...mới sáu tuổi nó nhút nhát, chịu đựng cho hết
năm lớp một, nó không biết nói với ai, về nhà nó cũng không còn
muốn hát những bài hát ở trong trường nữa, khi mùa hè qua đi, ngày
khai trường đã đến nó bỗng cảm thấy sợ và không muốn đi học nữa,
nó muốn ở nhà làm những việc vặt, nó đã sớm tự biết trông nom săn
sóc hai đứa em của nó, biết nấu nồi cơm cho mẹ nó, có khi giặt áo
quần cho em nó nữa, đôi khi mẹ nó nói nó giặt không sạch để cho
mẹ giặt nhưng nó vẫn muốn giúp cho mẹ nó đỡ mệt vì mẹ vất vả
nhiều quá, nhưng phần lớn là nó muốn chứng tỏ cho mẹ nó thấy nó
làm được nhiều việc giúp mẹ nó để nó được ở nhà không phải đi học
nữa … nó cảm thấy một điều rất rõ là những gì mẹ nó đang làm cho
chị em nó có cuộc sống thật là khó nhọc và sự hy sinh của mẹ nó bao
la quá, nó hiểu đó là tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành
cho con mình, nó vẫn phải tiếp tục đi học vì mẹ nó muốn như vậy,
có một điều mẹ nó không hề biết được nó đã bắt đầu đánh nhau
nhiều trận với bọn học trò con của các ông bà cán bộ Việt Cộng khi
bọn này gọi nó là “ con nhà ngụy “ …” theo giặc Mỹ “ !!... “ con tù
cải tạo !”… “ bố mày đi ở tù không có ngày về “… v..v… mới bẩy
tuỏi, nhưng nó đã thấy đau tận tim gan khi bọn mất dậy kia gọi bố
nó là … “thằng tù cải tạo “ …nó đánh nhau sứt đầu, sẻ trán, rách hết
áo quần, nó dấu mẹ nó lấy giây thun buộc túm những chỗ rách lại,
bà ngoại nó hỏi tại sao không đưa cho mẹ nó vá lại, nó kể cho ngoại
nghe, bà ngoại thương cháu nên vá áo quần cho nó, bà ôm cháu mà
chẩy nước mắt, nó nói với bà nó không muốn đi học nữa, bà ngoại
khuyên nó nên nhịn nhục mà kiếm it chữ sau này phòng thân !... con
bé Thảo đành phải nghe lời bà cắp sách đến trường tiếp tục học, nó
thấy ghét những bài toán đố “ một viên đạn bắn chết bao nhiêu thằng
ngụy “ ? cũng chỉ vì bố của nó đã bị gọi là “ thằng ngụy “… nó dư
sức làm những bài toán dễ ẹc đó nhưng nó không thèm làm, cô giáo
gọi đó là thái độ “ bất hợp tác “! Nó chẳng hiểu nhưng nó cũng bất

Xuân Quý Mão, 2023
   222   223   224   225   226   227   228   229   230   231   232