Page 192 - MUDO83
P. 192
Mũ Đỏ 83 190
thoảng nhẩy xuống đi bộ theo lúc này nó không còn phải vác nặng
nên nó cũng không thấy mệt nhiều! Con đường dài hun hút cũng đã
thu ngắn lại sau một khúc quẹo vào một con đường mòn nhỏ, hai
bên chằng chịt đầy những bóng cây to mặc dù những cành cây thỉnh
thoảng đâm chọc vào người nhưng bọn trẻ con cũng không thấy khó
chịu mà ngược lại chúng rất thích thú vì được ngồi trên chiếc xe bò
nghễu nghện lạ lùng và nhất là không còn phải đi bộ trên con đường
rừng gập ghềnh gai góc nữa … phía trước xa xa ẩn hiện những nóc
nhà gỗ lợp tôn dành cho gia đình thăm nuôi được gặp người tù ! chị
em con Thảo đã hai lần thăm gặp ba chúng nó ở căn nhà đó nên cùng
reo lên vui sướng, chỉ riêng mình con Bích là không biết, nghe tiếng
reo vui của mấy đứa kia bỗng dưng tim nó đập mạnh, nửa vui theo
chị em con Thảo, nửa lo sợ bâng quơ !... cuối cùng khi mặt trời đã
tắt nắng trên ngọn cây cả năm mẹ con cũng đến được phòng chờ, bà
Thu lại lục đục tay xách nách mang dắt díu con cái vào phòng chờ
tiếp vì đã hết giờ thăm gặp nên phải đợi đến sáng hôm sau, những
người đến trước họ xin phép những cán bộ công an cho mượn cái
bếp để nấu lại thức ăn, nhà bếp chỉ là ba bức vách lá dừa khô kết lại,
bốn cái bếp để nấu thức ăn, mỗi bếp được kê bằng ba hòn gạch, có
lẽ đã được xử dụng rất nhiều lần nên những viên gạch đen thui, bẩn
thỉu và sứt mẻ rất khó để kê cái nồi nếu không cẩn thận sơ ý một chút
thức ăn sẽ bị đổ ra bếp, củi là những cành cây xếp chồng lên nhau ở
bên ngoài, được mọi người chuyền tai nhau rằng cái nhà bếp này là
do những người tù cải tạo dựng lên và đem củi trên rừng về chất ở
đây nhưng ai muốn mượn bếp thì phải bỏ tiền ra mua củi mà nấu !...
khi được phép nhiều người đã thay phiên nhau đem thức ăn đi hâm
lại hoặc nấu cơm, nấu sôi nếp, con Thảo mệt lắm, nó ngồi nghỉ thở
một lúc nó chỉ muốn gục xuống ngủ luôn một mạch nhưng rồi nó
cũng gượng dậy đi mượn được một cái nồi nhỏ của một người đàn
bà đi thăm chồng để nấu lại thức ăn trong khi mẹ nó đi nộp đơn xin
thăm bố nó nơi bàn làm việc của các cán bộ trại giam ở phòng bên
cạnh, bà bác tốt bụng cho nó những nhánh củi còn thừa, nó lấy tờ
giấy báo chùi sạch cái nồi rồi đổ thức ăn trong hộp nhựa vào nồi và
chụm vài cành cây khô nấu lại cho nóng rồi đổ trở vào cái hộp xong
nó đi rửa cái nồi đem trả lại cho người đàn bà đã cho nó mượn, con
Thảo bưng hộp thức ăn đi vào phòng đợi thấy thằng Hòa và con Mai
đã nằm lăn ra nền nhà thật tội nghiệp, con Bích đang ngồi ngủ gật
Xuân Qúy Mão, 2023