Page 160 - MUDO83
P. 160
Mũ Đỏ 83 158
Anh kề tai tôi nói khẻ:
- Anh không hiểu nổi nhạc của thằng cha Trịnh Công Sơn này, đất
nước đang bị xâm lấn, chiến tranh mà nó lơ lơ, láo láo như là phản
chiến vậy.
Thế rồi anh chị ở lại chơi với gia đình tôi đến hết ngày thứ bảy và
không quên biếu ba mẹ tôi và gia đình 3 cặp bưởi Biên Hòa trồng tại
nhà anh, rất thơm ngon.
tin tức từ chiến trường càng ngày về càng nhiều, những trận Đức
Cơ, D9o62nf Xoài, Bình Giả, Chương Thiện, Gò Dầu được các đài
phát thanh đọc từng ngày. Tháng 7 năm 1967, Tổng thống Nguyễn
Văn Thiệu ban lệnh tổng động viên toàn quốc, 17 tuổi trở lên đến 35
tuổi, lúc đó tôi đi học thường xuyên bị các anh Địa Phương Quân,
Nghĩa quân, Cảnh Sát xét hỏi tuổi tác và đôi khi phải cởi áo xem có
xăm “Sanh Bắc tử Nam” hay không!
hoàn cảnh đất nước sôi sục như dầu sôi lửa bỏng, khiến con tim
yêu nước của tôi cũng bấn loạn không yên, nhất là tháng 8 năm
1967, tin anh Trần Bướm của tôi tử trận ở Đồng Xoài, gia đình tôi
buồn vô hạn, riêng tôi nước mắt đẩm ướt cã gối mổi đêm, tôi thương
mến anh, nhớ anh với những hào hùng, ngang tàng của người trtai
thế hệ, những lời chỉ dẩn của anh như còn văng vẵng đâu đây...Và
tháng 12 ngày 15 năm 1967, tôi quyết định và thưa với Ba Mẹ:
- Con kính thưa Ba, kính thưa Mẹ, thưa Chị Hai và các em gái
thương yêu.
- Con thật sự không thể nào yên tâm ngồi trong ghế nhà trường để
ăn học được nữa, vì như Ba Mẹ và gia đình cũng rõ, đó là đất nước
đang cần chúng con. Ba Mẹ à ! con phải vào lính Nhảy Dù để noi
gương anh Trần Bướm và cũng để trả thù , rửa hận cho anh. Ba Mẹ
đã thấy truyền đơn của tổng thống thả từ máy bay xuống và tin tức
khắp nơi từ các chiến trường gởi về mổi ngày. Đất nước đang cần
chúng con Ba Mẹ à, và bây giờ con xin phép Ba Mẹ, Chị Hai và các
em.....
Mẹ ứa nước mắt, còn Ba thì hỏi:
- Con đã suy nghĩ kỹ càng chưa?.
- Dạ rồi.
Ba hỏi tiếp:
- Con định chừng nào lên đường?.
- Dạ, con định ngày 01/01/ đầu năm 1968.
Xuân Qúy Mão, 2023