Page 120 - MUDO82
P. 120
Mũ Đỏ 82 118
Thảo Đen … người chủ mối hàng này chất thêm ba cái giỏ xách lên
càng xe cho nó đẩy … lần này thì con bé ì - ạch đến xanh mặt mới
tới được bến xe, nó cong lưng ra sức đẩy chiếc xe thồ chất đầy bao
bị đến … toát mồ hôi !... giao hàng xong, nó định quay đi thì bà chủ
dúi vào tay nó một ít tiền và nói
- Cho con đó !... công mày đẩy thêm mấy cái giỏ cho cô …
- Con cám ơn cô !...
Con bé bỡ ngỡ cầm
những đồng tiền lí nhí
nói lời cám ơn … nó
nắm chắc những đồng
tiền trong tay với một
cảm giác sung sướng
trong đời thật khó tả !
… lần đầu tiên kiếm
được tiền làm cho con
bé như quên hết mệt
mỏi, con bé kéo vạt áo lên lau mồ hôi trên mặt rồi đẩy mạnh chiếc
xe chạy về phía con Thảo Đen đang cố sức khuân một bao to chẳng
biết là khoai lang hay khoai mỳ ?... nhưng nó thấy mừng … chiếc xe
vừa đẩy tới, con Thảo Đen quăng cái bao lên với hết sức lực của nó,
bà chủ này đang đếm tiền trả cho con Thảo, xong lại đặt luôn hai cái
giỏ xách tay lên càng xe rồi kêu nó chạy theo bà ta … sau khi giao
hàng xong, bà ta cũng cho nó tiền … cứ thế !... cho đến trưa, sau
mấy chuyến xe đò vào bến, hai đứa nhỏ kiếm được thêm vài mối nữa
và người nào đặt thêm một vài cái giỏ xách lên xe cho con bé đẩy thì
tự động họ sẽ cho nó tiền …. cả hai đứa cũng chẳng hiểu chúng nó
đã hòa nhập vào công việc chung với nhau từ lúc nào một cách dễ
dàng như vậy ?!...
Trời đã trưa, bến xe không còn đông đảo như buổi sáng nữa, con
Thảo cười hả hê …
- Hi hi …. bữa nay có mày …” phụ tá “. Nên tao kiếm được
nhiều mối … mày biết không !...mọi bữa, vì mắc cái xe đẩy mà chỉ
có một mình tao nên tao đâu có lên xe tìm mối hàng được … mấy
đứa tụi nó ..” lượm “ hết trơn !...
Con bé được khen, toét miệng cười, nó mừng lắm và thầm mong con
Thảo đừng đuổi nó đi, nó nghĩ, ngày mai nó sẽ tìm đón con Thảo,
Xuân Nhâm Dần, 2022