Page 24 - MUDO 81
P. 24
Mũ Đỏ 81 22
lên…”Quảng Trị ơi chào quê hương giải phóng…”
Mặt hắn nóng bừng với niềm hãnh diện vô biên.
*
Chuyến bay C130 từ Sài Gòn ra đến phi trường Phú Bài chỉ quá
hơn một tiếng đồng hồ. Từ lòng tàu bay khổng lồ bước ra nhìn lại
bầu trời Huế sao thời gian dài xa cách. Một cảnh tượng không quên
trước mặt đám tân binh là từng dãy hòm xếp dài theo đường phi đạo
chờ đưa về hậu cứ. Hắn và mấy đứa bạn nhìn nhau “chắc là Nhảy
Dù đang đụng nặng.”
Đoàn xe về tiền trạm tiểu đoàn (ở Phong Điền gần Cây Số 17)
chạy ngang An Cựu, ra đường Lê Lợi, qua cầu Nguyễn Hoàng. Nhìn
thấy cửa Thượng Tứ hắn nhớ nhà vô hạn. Chắc lúc này gia đình ba
mạ anh em hắn đã về lại cư xá Xã Tắc trong Thành Nội. Đứa em vắn
số nằm lại ở Gò Cà bên ngoài vòng đai thành phố Đà Nẵng.
Xe vừa rời Thiên Mụ và cửa An Hòa là hắn ngửi được mùi chiến
tranh trong không khí. Trên Quốc Lộ 1 đầy xe lính đủ loại. Có tiếng
súng vọng về từ nhưng cao điểm vùng tây bắc Huế.
Xe ngang Văn Xá, thằng Oanh thằng Kiểu trườn ra thành xe nói
“xóm nhà tụi tao sau hàng tre cao đó.”
Đến Phong Điền, đám tân binh xếp hàng trình diện Thiếu Úy chỉ
huy tiền trạm Phạm Bá Hồi. Mỗi đứa còn được trang bị thêm 500
viên đạn, 6 hoặc 8 trái lựu đạn M26, và 4 ngày lương thực. Thằng
nào to con thì lãnh thêm một thùng đạn đại liên M60.
*
La Vang
Tiểu Đoàn 9 Nhảy Dù trong thời gian này là lực lượng bảo vệ
sườn cực tả cho đoàn quân tái chiếm Quảng Trị. Bộ chỉ huy Tiểu
Đoàn đóng ở Vương Cung Thánh Đường La Vang. Lúc đó Tiểu
Đoàn Trưởng là Trung Tá Trần Hữu Phú; Tiểu Đoàn Phó Thiếu Tá
Nguyễn Văn Nhỏ; Sĩ Quan Ban Ba Đại Úy Lê Mạnh Đường.
Đường ra vị trí đơn vị bắt đầu từ cầu Mỹ Chánh. Đây cũng là
điểm cuối của Đại Lộ Kinh Hoàng. Hai bên quốc lộ qua hết cả mùa
hè còn đầy dấu vết tang thương. Đất cát còn nhuộm màu máu của
ngươi dân Quảng Trị. Những gồng gánh, bao bì, bếp núc tang hoang
bên xác người chưa được mang về chôn cất.
Đám lính mới cúi đầu cầu nguyện và chửi thề…”mẹ, tụi nó tàn
nhẫn thiệt.”
Tháng mười hai không hai không