Page 187 - MUDO 81
P. 187
Mũ Đỏ 81 185
Khanh râu cho lệnh bỏ chiếc Jeep tại chỗ, tụi tôi đang nằm ở phía
Tây của con đường bây giờ chuyển sang phía Đông, cách chỗ cũ
chừng 200m để tránh pháo.
Đêm hôm nay không hiểu sao trong lòng tôi thật lo lắng, cảm
giác bất an, bồn chồn, muốn nhắm mắt dưỡng sức một chút mà
cũng không thể được. trằn trọc mãi đến cuối cùng cũng thiếp đi
được một chút, đột nhiên tôi chợt tỉnh giấc, bây giờ chắc đã quá nửa
đêm, chung quanh tôi tiếng côn trùng vẫn râm ran chứng tỏ không
có người hay thú đi qua. Tôi nhớ thời còn đi học, lăn vào giường
là ngủ như chết, vậy mà từ lúc vào Quân Trường, qua những lần
Hành quân giã trại ngủ đêm bên ngoài đột nhiên tôi lại có được bản
năng này, chắc là bản năng để sinh tồn. Ngủ mà lỗ tai không ngủ,
vẫn nghe được tiếng côn trùng kêu, đột nhiên mà nó ngưng tiếng
là tôi tỉnh giấc liền. Tôi vẫn cảm nhận được hình như có một cái gì
đó không bình thường đang xảy ra, có tiếng động gì ở xa thì phải.
Tôi quay ngang người lại, áp thật sát lỗ tai mình vào mặt đất qua
tấm Poncho, đúng là tiếng xích của xe tăng đang đi chuyển, nhiều
chiếc chứ không phải một. Tôi móc địa bàn ra, xác định lại chính
xác phương hướng của tiếng động này, được một lát thì tất cả các
tiếng động này êm hẳn. Tôi nghĩ có thể địch đang tập trung quân để
chuẩn bị tấn công.
NGÀY N
Vẫn nằm trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ như vậy, đến khi mở
mắt ra, nhìn xuyên qua cửa lều, thấy sương mù vẫn bao phủ xung
quanh, giăng giăng trên các ngọn cây quanh mình, là đà trên ngọn cỏ
Tháng mười hai không hai không