Page 84 - MUDO79_80
P. 84

Mũ Đỏ 79-80            82

Những điều                          Mây Hồng
      trông thấy

người ta thường nói cuộc đời là vô thường, ở vào cái tuổi gần đất xa
trời chưa biết đến bao giờ thì mình sẽ ra đi! Tôi cũng đã cố noi theo
gương của cụ Tú Xương :
-	 Thiên hạ có khi còn ngủ cả !
-	 Tội gì ta thức một mình ta ….
Cũng biết rằng khi viết ra thì có lẽ mình sẽ bị cô đơn, nhưng không
nói ra thì cũng bị ấm ức … cái “ Tôi “ là cái đáng ghét nhất và cũng
là cái tầm thường nhất, tôi còn nhớ khi xưa, khi còn là một thằng bé
con thường níu tay mẹ khi đi trên những bờ thửa trơn trượt vì sương
sớm, lúc thúc, quanh quẩn bên cạnh mẹ từ trong nhà, ngoài sân, góc
bếp hai mẹ con hủ hỷ sớm hôm chẳng lúc nào rời nửa bước, cho đến
tận hôm nay tôi vẫn còn nhớ như in lời mẹ dậy :
-	 ở đời, con hãy cố gắng sống cho phải đạo làm người, đừng
bất trung, bất hiếu, bất nghĩa. Làm con trai thì phải sống sao cho đủ
Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín …
Tôi nhớ nằm lòng đến khi có con tôi cũng cố gắng giáo dục và cầu
mong các con trai tôi sống như vậy.

     Phàm là con người thì ai mà chẳng có thất tình lục dục, nhất
là vào cái thời đại cách mạng truyền thông bén nhậy bùng nổ khắp
năm châu thì dù muốn hay không thì những tin tức trên toàn cầu
cũng tràn ngập khắp nơi và nhất là tin từ Việt Nam đã làm cho hầu
hết người Việt lưu vong bị hao tổn tâm trí xen lẫn những sót sa cay
đắng đến ngậm ngùi !... làm sao mình không sót sa trước những sự
tàn bạo của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đối với dân lành?
Sao mình lại không thấy giận dữ trước những hành động bá quyền
xâm lăng của tầu cộng ?cũng như những hành động hèn hạ luồn cúi
của đảng cộng sản VN !?

 Xét lại lịch sử của đất nước không một ai có thể phủ nhận lòng yêu

                   Tháng sáu hai không một chín
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89