Page 78 - MUDO79_80
P. 78

Mũ Đỏ 79-80                     76

Đoàn không có Tiểu Đoàn Trưởng như TĐ17ND của tôi!

   Buổi chiều cùng ngày, vào khoảng 5 giờ, bầu trời Sài Gòn rợp
bóng trực thăng “sâu rọm” CH54 của Mỹ bay họp đoàn dưới cơn
mưa pháo hoả tiễn 122ly và đại bác 130ly của Bắc quân!

  Sau này tôi mới biết họ có đường bay riêng để đáp xuống những
vị trí an toàn đã được ấn định trước qua sự kết ước ngấm ngầm của
Lê Đức Thọ và Kissinger để di tản những người có danh sách (mani-
fest) trước đó hơn 10 ngày: những nhân viên người Mỹ và những
nhân viên người Việt làm việc cho các cơ quan Mỹ, như Bố Mẹ vợ
của tôi...

Tôi nói với Thiếp:

-Tao muốn qua ngay Bộ Chỉ Huy LĐ4 ngay bây giờ...!

Thiếp nhanh nhẩu:

- Tao đi với mày.

  Bộ Chỉ Huy và toàn bộ hậu cứ của LĐ4ND đã di tản. Trên đường
về lại Tiểu Đoàn, chúng tôi ghé tạt vào cơ quan DAO, cơ quan Tùy
Viên Quân Sự Hoa Kỳ.

  Nơi đây đang có hằng trăm, hằng ngàn người, già trẻ bé lớn, nam
nữ đủ mọi hạng tuổi đang nhốn nháo xếp hàng từng nhóm 50 hay 60
người tay dắt, tay dìu, lom khom dưới những cơn gió lốc bụi mù của
cánh quạt trực thăng CH54 của Mỹ đang đáp, bốc, liên tục…

  Tôi chợt thoáng thấy năm ba gương mặt quan lớn quen thuộc, mà
mới vừa sáng nay, tôi vẫn nghe oang oang tiếng của họ, điều động
các đơn vị trên tần số Hành Quân Nhẩy Dù.

 Tôi cố nén nỗi chua xót, đắng cay đang dâng trào lên cuốn họng và
nghẹn lời không bật lên thành tiếng và mãi cho tới ngày nay mỗi khi
nhớ lại khung cảnh xưa, thì nỗi đau bi thương, phẫn uất vẫn còn…

                   Tháng sáu hai không một chín
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83