Page 189 - MUDO79_80
P. 189

Mũ Đỏ 79-80  187

trốn, trên đường đi vẫn còn rãi rác xác các chiến binh CS đã chết
sình thối đâu đó dưới những giao thông hào... tôi phải bò và len lỏi
qua từng hốc đá mần mò lên giáp mặt với Tam Đa. Tôi thực sự ngỡ
ngàng khi gặp Tam Đa, chúng tôi ôm chầm lấy nhau... đây chính là
Tuấn Sùi, Trần Lê Tuấn, là người bạn cùng khóa 9/72 với tôi bên
Thủ Đức, chúng tôi đã không gặp nhau từ khi 5 đứa cùng khóa 9/72
về trình điện SĐND... mỗi đứa về mỗi đơn vị, tôi chỉ biết Tuấn Sùi
tình nguyện về Trinh Sát từ những ngày đầu tiên khi còn ở Khối Bổ
Sung, nhưng không biết hắn về ĐĐ/TS mấy, nào ngờ gặp hắn nơi
đây, giữa vùng hỏa tuyến gian nan trên đỉnh tử thần nầy, Tam Đa cho
tôi biết mọi chuyện cần thiết chung quanh ĐQS, những chuyện cần
cảnh giác... bây giờ tôi mới thấy Tam Đa là một TrĐT/TS thật phong
trần, gan dạ và uy nghi... hắn có phong cách của một cấp chỉ huy tài
ba trong ĐĐ3/TS/ND.

Chúng tôi bắt đầu làm quen với VKLM quan sát toàn vùng, ĐQS
thực ra là một hốc đá nằm cheo leo ngay bên bờ vực của đồi 1025,
nhìn về phía đông có thể thấy toàn vùng thành phố Đà Nẳng, thấy rỏ
từng chiếc phi cơ đáp xuống và bay lên từ phi trường, về hướng tây
và bắc là đồi núi chập chùng kéo dài đến Liên Tỉnh Lộ 14B, chính là
đường mòn HCM dọc theo biên giới Lào-Việt, tây nam là vực thẳm,
dốc đứng bên trên khu vực vách đá cheo leo có tên gọi Ba Khe, vô
cùng hiểm trở, bên dưới là nơi hội tụ 3 con suối lớn tạo thành khu
đầm lầy trước khi đổ ra sông Vu Gia... dưới chân tôi là những ngọn
đồi 400, 383, 126, 52 (Núi Đất) nằm sát Chi Khu Thường Đức và
con sông Vu Gia, chạy dài theo hướng đông tây, dọc theo liên tỉnh
lộ 4 len lỏi giữa 2 ngọn núi cao ngược lên hướng Sông Côn, Bến
Giàng rồi Khâm Đức, và xa xa là quốc lộ 14... Bên kia sông Vu Gia
là đồng bằng quận Điện Bàn và xa hơn nữa là Nông Sơn, mỏ than lộ
thiên của VN... bây giờ tôi mới hiểu tại sao SĐ/ND phải bằng mọi
giá phải tái chiếm cho bằng được đỉnh 1062 nơi quận lỵ Thường
Đức đèo heo hút gió nầy.

Khi được điều lên đây Th/T Hóa cho tôi hay rằng tôi phải ở đây ít
nhất là 1 tới 2 tháng, thực sự cũng không có đường xuống vì đường
khó đi và rất nguy hiểm... bây giờ mới thấy là buồn và... teo, trước
kia trong lòng cứ ngỡ rằng “Đài” Quan Sát là nơi có đầy đủ tiện

                   Tháng sáu hai không một chín
   184   185   186   187   188   189   190   191   192   193   194