Page 288 - MuDoso78
P. 288

Mũ Đỏ 78                           287
                  Khách bỗng nhìn tôi, mắt như xoáy lốc.
                  “Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu.
                  Thằng bạn thân tuần qua vào nghĩa địa (vừa tử
                  trận)
                  Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu.


                  Nhưng cô bé phải nhận tiền tôi chứ!
                  Hoa cho không, rồi mẹ mắng làm sao?”
                  Tôi cúi mặt: “Xin gửi người xấu số,
                  Chuyện của ông làm tôi bỗng nghẹn ngào!”


                  Khách quay đi, áo hoa dù đã bạc,
                  Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng.
                  Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh:
                  “Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên!”


                  Trời đầu xuân còn vương vương sắc lạnh,
                  Nắng vàng mơ, má con gái thêm hồng.
                  Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ.
                  Mình nhớ Người, Người có nhớ mình không?


                  Chiều 29 phố phường sao tấp nập
                  Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau.
                  Mắt tôi lạc... rồi bỗng dưng bừng sáng
                  “Phải anh không? Người khách lạ hôm nào?”


                  Tim đập mạnh sau áo hàng lụa mỏng,
                  Anh đến gần, lời nói cũng reo vui:
                  “...Sao cô bé... hàng hôm nay đắt chứ?
                  Có nhớ tôi... hay cô đã quên rồi!


                  Hành quân xong, tôi vừa về hậu cứ,
                  Ghé ngang đây xin cô một bông hồng
                  Và mong cô cho tôi xin lời chúc:
                  “Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.”





                        Tháng sáu hai không một tám
   283   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293