Page 11 - MUDO 77
P. 11
Mũ Đỏ 77 7
Nhảy dù “một ngày Mũ đỏ - một thư ký hành quân đại đội 113 tiểu
đời Mũ đỏ.” Gia đình Mũ đỏ là đoàn 11 Nhảy dù. Gương mặt Tuấn,
tổ chức thuần nhất cho LÍNH cũng là gương mặt chúng ta, đã có
NHẢY DÙ. Các Chi hội phải tôn nhiều hơn bốn mươi ba nếp nhăn hằn
trọng nội quy chung trong việc sâu ngày tháng. Những nếp nhăn gập
hình thành và hoạt động tại địa ghềnh, khúc khỉu có ẩn chứa điều mà
phương. Chúng ta không hề có chỉ có anh em chúng ta, ngững người
khái niệm “GIA ĐÌNH MŨ ĐỎ lính nhảy dù đọc được từ ánh mắt sâu
VÀ THÂN HỮU” trong danh thẩm đời người. Vệt quanh co như
xưng chính thức. Các hội viên bắt một đường thông thủy, róc rách con
buộc phải từng là chiến sĩ Mũ đỏ. suối đại ngàn xuôi Động Ông Đô –
La Vang thượng. Vệt vòng vo đường
Viêc một hội viên tự xưng là lính cao độ Đại Lộc – Thượng Đức chảy
nhảy dù mà trước đại hội, không dài vết máu. ..Chúng ta đó. Người
nột ai xác nhận cùng đơn vị, dù có Lính Việt Nam từ Đinh Lê Lý Trần…
nhiều Mũ đỏ thuộc tiểu đoàn viện tới 1975 chập chùng vận nước.
dẫn. Đại hội đã tế nhị không đi
đến bước cuối cùng của việc xác Khi giới thiệu một chủ đề khá bao
nhận. Trách nhiệm thuộc Chi hội quát đến các bạn, chúng tôi biết sẽ
và Mũ đỏ liên quan trong việc giới rất khó để nhận được hồi đáp. Trong
thiệu cá nhân nói trên. Chúng ta một cõi rất riêng, anh em chúng ta,
quý trọng những tình cảm mà mọi ngoài những lần gặp gỡ hàng năm
thân hữu đã dành cho màu Mũ đỏ, cùng đơn vị cũ, đa số vẫn sống rất
nhưng thiết nghĩ có cần thiết để khép kín, nên việc chia sẽ một quảng
phải tổn thương? Khi chúng ta chỉ đời, dù rất đáng nhớ, quả là một việc
tồn tại bởi chính người lính thật cần có nhiều phân vân, và đó cũng
của mình?. là điều mà ban biên tập ĐSMĐ phải
tính toán trước khi xây dựng một chủ
Bạn. đề, cho mổi một số báo. Đây cũng là
Chúng ta bước ra khỏi cuộc chiến lý do mà Mũ Đỏ 77 khá chật vật với
tranh bốn mươi ba năm. Bốn mươi các bài viết từ chính bạn....và cũng
ba mùa qua chắc chắn đã hằn lên là một lý do khá hợp lý, để MĐ 77
mổi đời người những khắc họa chậm chạp lên đường mà không ngại
đậm nét mà không một ai muốn lời trách cứ.
tránh né, quên lãng. Nhất là khi
chúng ta rời xa cuộc chiến, rời xa Bạn! Và chúng ta vẫn đi, vẫn lên
quê hương với vết thương xẻ dọc đường như những ngày cuối cùng
đời người. của cuộc chiến, lên đường khi cấp
số đạn cơ hữu chỉ còn hơn phân nũa.
Các bạn hãy nhìn hình bìa số 77. Khi tiếng gầm của đại pháo không
Bạn ta đó, Mũ đỏ Võ Anh Tuấn, còn vững chãi sau lưng, thiếu hẳn
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược