Page 322 - MuDoso74
P. 322
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 320

Bịnh điếc của anh đa tạo một mẩu chuyện vui trong thơi gian đi cai tạo mà
tôi gọi “Điếc Không Sợ Súng”, tôi xin trich ra mâu chuyện vui này đê gop
vui trong văn chương làng Pháo. Anh Tư kê:
“Buồn cươi nhât và nghĩ cũng teo nhât là lần đi lao động ơ ngoài Yên Bái.
Lần đo thăng bộ đội nôi tiếng hăc ám áp giai bọn mình đi căt tranh. Như
thông lệ, lúc nghĩ mình và mây ngươi nưa tinh xuống suối hái mơ rau má.
No không cho, băt vê chô. Mây ngươi kia nghe, trơ lại, con mình vân cứ
đi. No lên đạn mình vân hiên ngang bươc vì co nghe thây cho gì đâu?
May mà no chi dọa mà không co băn, và nhơ cha toán trương giai thich no
mơi thôi. Vê trại ca láng cứ khen mình chịu chơi. Khen phai như mình
mơi ngon! “Đúng là điếc không sợ súng”.

Trong lúc lo gom gop những gì vê Pháo Binh Dù thì tình cơ gặp anh Khai,
cưu TSQ rủ đi uống cafe. Anh noi tuần rồi co nhậu vơi anh Trần Anh
Tuân ơ Washington DC vê San Jose chơi . Tôi hỏi anh Tuân là ai và khi
được biết anh Tuân là Sĩ quan Tiêu đoàn 2 Pháo Dù đánh trận cuối cùng ơ
Khánh Dương tôi co ý nghĩ trong bài của tôi se co một phần vê anh Tuân.
Câp bậc cuối cùng Đại úy Pháo đội trương A, Tiêu đoàn 2 Pháo Binh Dù.
Anh rơi trương Thiếu Sinh Quân năm 1967, tốt nghiệp Pháo Binh tại Dục
Mỹ năm 1968 và phục vụ cho Pháo binh Sư Đoàn Dù cho đến lúc tan hàng.
Sau đây là một vài đoạn trich dẩn bút ký “Những Ngày Cuối” đa đăng trên
Đặc San Mũ Đỏ của anh Tuân, bút hiệu Hồng Ngọc Đoan.

“Tháng 3/1975 toàn bộ Lữ
Đoàn 3 vơi sư hao hụt quân
số và mệt mõi sau gần ba
tháng giao tranh ác liệt tại
Thương Đức, được đô xuống
Nha Trang vơi lệnh trám
tuyến Khánh Dương gồm
co Tiêu đoàn 2, 5, 6 Nhay
Dù và Tiêu đoàn 2 Pháo đê
ngăn chận sư tiến quân của
các Sư đoàn F10, F320 và
F316. Pháo đội của Đại úy
Tuân đong tại đeo M’rack
quốc lộ 21. Sau khi bố tri,
ngày thứ ba một Pháo đội trư
(2 Khẩu đội 105mm) bị đich
tân công và tràn ngập. Pháo
đội trư này phai phá súng rút
   317   318   319   320   321   322   323   324   325   326   327