Page 276 - MuDoso74
P. 276
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 274

no ...........Con gia đinh chàng thì saỏ Một gia đình mà chàng đa cố công
xây dưng .Dầu phai sống trong ngheo khô khi con ỏ VN . Mặc-cam cho cái
kiếp lao-động suốt đơi ỏ xứ ngươi .Tâm vân vui , vân hạnh-phúc .Khi nhìn
các con lơn dần và trương thành .Chúng se nghi gì vê Tâm ,ngươi cha mà
chúng luôn tôn kinh . Luôn hanh diên ba mình là ngươi hùng cua đât nươc
.Chúng no se nhìn Tâm như thế nào .Khi nghi là ba no đa hại đơi một cô
gái , và chúng đang co ngươi chị ngoại hôn !! .Càng nghi Tâm càng thây
mình đi vào vùng tối mịt mù ........

Tiếng cánh cư mơ nhe , tiếng bươc chân đến gần sau lưng Tâm Giọng
noi quien thuộc . “ Anh à ! Mây đêm nay em thây anh lăn trơ hoài ,anh
lại bị mât ngủ ? Hay đi Bác-sĩ khám xem sao !.” Câu noi dịu dàng nhưng
cũng đủ làm Tâm chột dạ (co tật thì hay giật mình) câu noi vi-von nhưng
thật chinh xác vơi Tâm lúc nầy . Chàng âp úng chống chế .” Chăc là anh
đang già lần đi, nên hơi kho ngủ .Em không nhơ má em thương phàn nàn
.Già rồi chi ngủ vaì tiếng một đêm mà thôi sao ! .” Huyên nghe co lý ngồi
xuống chiếc ghế canh chồng . “ Anh ăn gì em vào làm cho anh ,bánh mì cá
moi hay hột gà ốp-la .” Tâm thật cam đông .Huyên lúc nào cũng ân cần
,lúc nào quyên quyết đinh đêu là cua chàng .

Không bao giơ Huyên tư ý mình nâu và Tâm phai ăn theo ý nàng .Cơm
sáng ,cơm trưa lúc nao câu noi trên môi Huyên đêu là “Anh thich ăn gì
,em nâú .” Bao nhiêu năm nay rồi,no trơ thành thoi quen, mà chàng chưa
bao giơ đễ ý tơi .Nhưng hôm nay , chàng mơi chợt nhận ra .Thì ra lâu nay
, Huyên lúc nào cũng chìu chuộng chàng quá mức .Chàng đa co một gia-
đình tràn đầy hạnh phúc , mà không bao giơ chàng cam nhận được .Chàng
chi sống ngày qua ngày , trong tư-tương yếm thế ,mặc cam ,tiếc nuối
những gì đa mât mát ......Thật đáng trách .Tâm quay sang nhìn Huyên .So
vơi chàng Huyên thật tre , dầu nàng chi nhỏ hơn Tâm ba tuôi mà thôi .Co
le nàng đang sống trọn ven trong hạnh-phúc mà chinh nàng tạo ra .Tâm
chi là ngươi trôi xuôi theo hạnh phúc ây mà thôi Năm nhe bàn tay Huyên
chàng noi khe .”Cho anh ly ca-phê sưa nong đủ rồi ,anh không thây đoi .”
Ánh măt Huyên đượm chút lo-âu đứng lên đi vào nhà trong ... ...Nhìn theo
Huyên Tâm thơ dài . Không ! , Chàng không thê nao co thê làm cho Huyên
đau đơn .Thật ra tư ngày cươi đến giơ , chàng chưa tưng noi vơi Huyên
Nàng là ngươi đàn bà duy nhât cua chàng .Nhưng riêng đối vơi Huyên
nàng tin điêu đo .Huyên luôn nghi chàng linh tre mơi 25 tuôi lăn-lộn vơi
chiến-tranh .Nhât là linh nhay dù nữa thì làm sao co thơi giơ bay bươm (ý
nghi ngây thơ cua Huyên ) Sau đo lại phai vào tù 7 năm ..Tư khi ra tù ơ
cùng chung xom vơi Huyên .Chưa tưng giao-du , quen biết một ngươi con
gái nào . Cho đến khi má Tâm đến hỏi cươi nàng Huyên nhận lơi ngay Vì
   271   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281