Page 16 - MuDoso74
P. 16
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 14
lanh thô của nươc khác. Đo là miên Nam VN, một quốc gia độc lập, co
chủ quyên, quốc hội và không hê là thuộc địa hay các tiêu bang Hoa Ky.
Trong lúc đo, VNCH là một đồng minh vơi Mỹ tư khuya, lại bị chinh Mỹ
phan bội, lương gạt, căt viện trợ và si nhục mọi điêu. Đúng là thái độ của
bọn con buôn chinh trị, hen chi ngươi Mỹ đa bị thế giơi tư do coi thương,
ý đa bội tin vơi nhiêu đồng minh của mình.”
Thế mà, quân đội nhân dân đa tư hào trên mọi chiến thăng viết lên trang sư
nặng ve tuyên truyên, thù hen thiếu chân thật xâu xa nhât của lịch sư nhân
loại vì vậy dân tộc Việt Nam đang phai gánh chịu nhiêu bât công trong xa
hội tăm tối gần 40 năm qua và con dài hơn nữa.
Tuôi tre đa tư tìm hiêu cách đối xư giữa hai cuộc chiến Nam Băc Mỹ và
Nam Băc Việt nam – Khi chiến tranh Nam Băc Hoa Ky xay ra thơi 1861-
1865 thế thì miên Nam bị thua trận, nhưng các vị tương lanh quân sĩ đa
không ai bì tra thù và ngược lại con câp đât, súc vật đê sinh sống và làm
tượng đài đê vinh danh cho ca hai quân đội. Hôm nay nhìn lại chiến tranh
Việt Nam, quân đội miên Nam cũng bị thua cuộc, nhưng ngươi cộng san
Việt Nam của chúng ta đa tra thù nhân dân miên Nam băng những vùng
kinh tế mơi, đôi tiên, đôi bạc và những trại tù trá hình {cai tạo} được mọc
lên như nâm đê chôn vùi trai Việt. Tuôi tre cũng xác nhận răng chiến tranh
đê phụng sư hoa bình như Hoa Ky, Nhật và sau đo họ rút tia ra được kinh
nghiệm xương máu đê kiến thiết quốc gia họ vươn lên vơi nên kinh tế phồn
thịnh dân đầu thế giơi! Con Việt nam ta ngày nay và mai sau se ra sao.
Trong thơi gian dài tìm hiêu, ngươi dân và thế hệ tre rât quý mến, nễ nang
sư hiêu biết sâu rộng và long yêu nươc của chúng ta, phần đông những
ngươi tre đa qua đây trươc năm 1975 không nặng tình vơi quê hương,
it khi nghĩ đến thế nào là
chiến tranh vơi những tương
tàn đô nát! Không cam thây
cái nhục cái đau đơn của
Cha Ông trong các trại tù
cộng san, nơi mà sư đày đọa
con ngươi tệ hơn ca thú vật,
không tâm vai đê che thân
vào mùa đông, không đủ
miếng cơm khoai lot bụng
môi ngày. Bệnh hoạn không
thuốc than. Chưa kê đến giây
phút tra thù máu đô đầu rơi
nơi ven đồi núi, bên bơ suối,
gốc cây nơi các trại tù “cai
lanh thô của nươc khác. Đo là miên Nam VN, một quốc gia độc lập, co
chủ quyên, quốc hội và không hê là thuộc địa hay các tiêu bang Hoa Ky.
Trong lúc đo, VNCH là một đồng minh vơi Mỹ tư khuya, lại bị chinh Mỹ
phan bội, lương gạt, căt viện trợ và si nhục mọi điêu. Đúng là thái độ của
bọn con buôn chinh trị, hen chi ngươi Mỹ đa bị thế giơi tư do coi thương,
ý đa bội tin vơi nhiêu đồng minh của mình.”
Thế mà, quân đội nhân dân đa tư hào trên mọi chiến thăng viết lên trang sư
nặng ve tuyên truyên, thù hen thiếu chân thật xâu xa nhât của lịch sư nhân
loại vì vậy dân tộc Việt Nam đang phai gánh chịu nhiêu bât công trong xa
hội tăm tối gần 40 năm qua và con dài hơn nữa.
Tuôi tre đa tư tìm hiêu cách đối xư giữa hai cuộc chiến Nam Băc Mỹ và
Nam Băc Việt nam – Khi chiến tranh Nam Băc Hoa Ky xay ra thơi 1861-
1865 thế thì miên Nam bị thua trận, nhưng các vị tương lanh quân sĩ đa
không ai bì tra thù và ngược lại con câp đât, súc vật đê sinh sống và làm
tượng đài đê vinh danh cho ca hai quân đội. Hôm nay nhìn lại chiến tranh
Việt Nam, quân đội miên Nam cũng bị thua cuộc, nhưng ngươi cộng san
Việt Nam của chúng ta đa tra thù nhân dân miên Nam băng những vùng
kinh tế mơi, đôi tiên, đôi bạc và những trại tù trá hình {cai tạo} được mọc
lên như nâm đê chôn vùi trai Việt. Tuôi tre cũng xác nhận răng chiến tranh
đê phụng sư hoa bình như Hoa Ky, Nhật và sau đo họ rút tia ra được kinh
nghiệm xương máu đê kiến thiết quốc gia họ vươn lên vơi nên kinh tế phồn
thịnh dân đầu thế giơi! Con Việt nam ta ngày nay và mai sau se ra sao.
Trong thơi gian dài tìm hiêu, ngươi dân và thế hệ tre rât quý mến, nễ nang
sư hiêu biết sâu rộng và long yêu nươc của chúng ta, phần đông những
ngươi tre đa qua đây trươc năm 1975 không nặng tình vơi quê hương,
it khi nghĩ đến thế nào là
chiến tranh vơi những tương
tàn đô nát! Không cam thây
cái nhục cái đau đơn của
Cha Ông trong các trại tù
cộng san, nơi mà sư đày đọa
con ngươi tệ hơn ca thú vật,
không tâm vai đê che thân
vào mùa đông, không đủ
miếng cơm khoai lot bụng
môi ngày. Bệnh hoạn không
thuốc than. Chưa kê đến giây
phút tra thù máu đô đầu rơi
nơi ven đồi núi, bên bơ suối,
gốc cây nơi các trại tù “cai