Page 148 - MuDoso74
P. 148
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 146

ghem kỹ càng, mon thủ công dễ thương của xứ Huế, mon quà tặng ngươi
yêu thương; Họ đâu co biết mon quà này chưa đến tay ngươi yêu thương
nay mai được, mà xuông xe cũng vài tuần nữa, nếu vì một sư rủi ro nào
đo, chăc gì gặp lại được ngươi mình thương mến. Vì nơi nào cần co sư
hiện diện của chúng tôi, thì nơi đo cũng đa tàn khốc kinh hoàng. “Băng cơ
trong trận chiến này trươc chúng tôi đa co các lưc lượng, tương đối cứng
của Quân Ðoàn đêu không hoàn thành được xứ mạng, thật tình chúng tôi
không huênh hoang khoe khoang, mà chi muốn noi lên một sư thật trong
cuộc chiến vưa qua”. Mục đich chúng tôi đến đê mang lại yêu thương, hoa
bình cho mọi ngươi. Niêm vui của bạn mối lo của thù, nhưng bât cứ một
chiến thăng nào, chúng tôi cũng không sao tránh khỏi sứt me, biết ai se
không may phai xa ngươi thân yêu, tôi chợt nhơ một câu thơ dễ thương
của một quân nhân Nhay Dù (quên tên) trong Quân Ðoàn XVIII Nhay Dù
Hoa Ky, thuộc Lộ Quân Nhay Dù Ðồng Minh nhay xuống Hoa Lan trong
trận Ðệ Nhị Thế Chiến (đây là trận hành quân Nhay Dù lơn nhât thế giơi
tư cô chi kim, vơi hai Quân Ðoàn Nhay Dù của Hoa Ky và một quân đoàn
của quân đội Ðồng Minh đa phối hợp cùng nhay xuống trận địa) anh chiến
binh Nhay Dù Hoa Ky đa làm bài thơ, thật dễ thương, trong đo co hai
câu
Don’t fear
When paratroopers are here

Ðại Tá Trần Quốc Lịch , Cố Vân Hoa Ky là Trung Tá Peter Kama, Tôi và
ba nhân viên mang máy PRC25 tháp tùng chuyến máy bay đầu tiên của
TÐ5ND. Xứ
“con gái má đỏ
môi hồng” hiện
dần dươi bụng
máy bay, đồi
núi Pleiku hiên
hoa, xanh ngát,
năng Pleiku
mơn trơn nhe
nhàng, không
phũ phàng như
Quang Trị.
Vưa bươc chân
xuống máy
bay, chúng tôi
được 2 xe jeep
Xuống phi trương Pleiku
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153