Page 55 - DACSAN71
P. 55
55 Muõ Ñoû 71- Xuaân AÙt Muøi - 2015
Vừa ra khỏi cửa, tiếng cười đùa, giọng ca nhạc trả lại trong phòng, cửa ra
vào chính ông đóng lại, xong Bạch Long nhẹ nhàng hỏi:
-Này .... làm thế nào thì có con trai, làm thế nào thì có con gái.
Tôi ngẫm nghĩ, cái miệng làm khổ cái thân, tôi chỉ nói vô thưởng, vô phạt
không hại ai, sao lại mang cái họa này, tôi có gieo nhân độc đâu mà nhận
quả này! Nói sao cho không bị vạ đây? Thôi chết tôi rồi làm sao trả lời
đây ! Tôi muốn độn thổ cũng chẳng xong, tôi oán hận mấy anh bạn cùng
bàn, họ thấy Bạch Long đứng sau lưng tôi, không báo động, lại còn đẩy
tôi nổ liên hồi. Ðúng là trời hại rồi, một vài sĩ quan cấp bậc hơn tôi đi qua,
đều nghiêm chình chào Bạch Long, họ không hiểu Bạch Long đang nói
chuyện gì, mà thân mật với tôi như vậy! Nhưng không ai dám hỏi, ai cũng
vội vàng đi qua cho mau, lấy lại bình tĩnh tôi trả lời:
-Trình Bạch Long tôi nói cho vui chọc tụi nó, thay vì kể chuyện
tiếu lâm, tôi nói tào lao thiên địa, không có chuyện muốn trai là trai, muốn
gái là gái đâu ạ!
-Ðừng có dấu, cứ nói thật đi; thế tại sao Lạc có hai trai, hai gái.
Ðúng là muốn trai có trai, muốn gái có gái đó thôi, cứ nói thật đi, đừng có
ngại, làm sao có được như vậy?
-Ai cũng cho là tôi bắn lồng khung, nhưng không phải như vậy, ăn
may thôi Bạch Long. Ông cười hóm hỉnh rồi vào lại hội trường. Hú hồn!
Ðó Bạch Long ngây thơ như vậy đó. (Tác giả tự ý bỏ đi ba trang không
thích hợp)

Sau khi tôi giữ chức vụ Tiểu Ðoàn Trưởng đúng 31 tháng. Cấp trên
ưu ái cho tôi theo học khóa Tiểu Ðoàn Trưởng tại trường Pháo Binh Dục
Mỹ, Nha Trang. Tôi chẳng làm đơn, mà cũng chẳng xin đi, nên cảm thấy
đau đầu nhưng đường ta, ta cứ đi, nhà ta ta cứ xây, ruộng ta ta cứ cầy......
Sợ gì! Mèo mù thường hay vớ cá rán, tôi học lơ mơ như vậy, lại nữa hay đi
xoa với Ðại Tá Ðại bên Trung Tâm Huấn Luyện Biệt Ðộng Quân, thật tình
tôi không muốn, nhưng những chiều buồn thì có xe của ông đậu sẵn trước
phòng ngủ, tôi được đón sang trung tâm ăn bữa chiều với Ðại Tá Ðại, xong
rồi ở lại xoa, nên đành đi qua đêm, sáng hôm sau nếu học tại đâu, đích thân
ông chở tới đó, dù ở các bãi tập xa, vậy mà ra trường cũng đậu được hạng
nhì. Vào dịp sau tết 1973-1974. Từ Dục Mỹ tôi ra Nha Trang.

Một buổi sáng không đẹp trời, Tạo Hóa sao lỡ không chìu lòng người! Tôi
đến chúc tết Bạch Long, ông vui vẻ đón tôi, lại còn dẫn đi thăm vài nơi
trong trại, ai trong quân trường Hạ Sĩ Quan Nha Trang, thấy như vậy, cũng
tưởng là tôi mới thuyên chuyển vể, hay sắp thuyên chuyển về đây nay
mai. Mà thật sự; thì sau đó tôi mới biết Bạch Long muốn như vậy! Tôi nhớ
khoảng 11: giờ sáng tại phi trường Phú Bài cuối năm 1972, nghĩa là sau

Tieåu ñoaøn Quaân Y - Giöû ñôøi cho nhau
   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60