Page 52 - DACSAN70
P. 52
52 Muõ Ñoû 70





























kỳ một lễ nghi quân cách nào ngoài lễ nghi tôn giáo và anh chị em nhảy
dù, nếu có đến viếng thân xác ông lần chót, cũng không nên bận quân
phục. Đám tang ông, tôi và anh chị em các cấp trong binh chủng đến viếng
khá đông. Tuân theo lệnh, đã không có một chiếc nón đỏ và bộ quân phục
mầu hao rừng nào của ngày trước. Tuy chiếc nón đỏ và bộ quân phục hoa
rừng, ông cũng đã bận chỉ vừa mới đây, khi tham dự các đại hội thường
niên cùng anh em. Bộ quân phục đã đi vào lịch sử và niềm tự hào của
những chàng trai đất Việt, và chính ông là người đã cưu mang nó từ ngay
sau khi rời quân trường huấn luyện sĩ quan trừ bị khóa 4 Thủ Đức, Tất cả
đến, để được kính chào lần sau cùng trước vị tư lệnh của binh chủng, vị chỉ
huy hiền hòa khả kính. Trong tang lễ tiễn đưa,ngoài anh chị em Dù, còn
có những cựu quan chức lớn nhỏ khác binh chủng và dân sự, và cũng có
cả những quân dân cùng làng quê với ông, (hội đồng hương Bình Dương)
như người bạn của ông, vị quan sáu chỉ huy trưởng pháo binh Dù. Ngồi
nơi hàng ghế đầu trong nhà quàn là người bạn đời trong suốt hơn nửa thế
kể trong tình nghĩa vợ chồng với ông, bà ngồi im bất động câm nín nhìn
thân xác ông trong quan tài, bên cạnh các cô con gái đã trưởng thành và
đàn cháu của ông bà. Tôi cảm nhận được trong thâm tâm bà, nỗi đau đớn
đến tận cùng đã mất đi người đàn ông mà bà đã từng chia sẻ những ngọt
bùi , những lo âu sợ hãi thời ông còn tham dự các trận đánh khốc liệt ngoài
chiến trường và cả lẫn đắng cay trong tình nghĩa vợ chồng. Khi ấy, tôi
cũng chỉ biết ngỏ lời chia buồn qua với Mỹ, người con gái trưởng của ông
bà, rằng con người ai cũng phải chấp nhận số phận. Với tôi, trên thế giới

Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57