Page 120 - DACSAN70
P. 120
120 Muõ Ñoû 70
cứ Bình Minh, căn cứ An Đô, Hà Nha, Đại Lộc, Thường Đức…lũ lượt
trôi về trong trí nhớ, những khuôn mặt thân thương của anh em từng một
thời sinh tử có nhau lần lượt hiện về trong tâm khảm, buồn quá, anh em
giờ đây tan tác về đâu, làm sao cho hắn gặp lại được những đồng đội thân
thương ấy. Hắn hình dung ra thân xác của Trí đang ngủ yên dưới tấc đất
sâu ngay trước mặt hắn, tội nghiệp Trí, chỉ còn có một nửa hình hài nằm
trong chiếc quan tài bọc kẽm mà thôi. Không biết cô bạn gái học cùng lớp
của Trí năm xưa có một lần nào ghé đến nơi đây để thắp cho Trí một nén
hương lòng, nhỏ những giọt nước mắt thương yêu để cuốn trôi những kỷ
niệm cho tan vào lòng đất. Lỗi tại hắn, lòng hắn bỗng quặn đau khi nhớ lại
buổi chiều hôm ấy trên làng Hà Nha, giá như hắn đừng chọn Trí ở lại vị trí
đóng quân, đừng bảo Trí đứng gác dưới căn hầm oan nghiệt, thì có lẽ giờ
đây Trí vẫn còn hiện diện trên cõi đời này, chứ đâu phải nằm lạnh lẽo cô
đơn dưới huyệt mộ sâu. Trí ơi, lỗi tại tôi.
Hễ có dịp thì hắn lại trở về nghĩa trang quân đội Biên Hoà để thăm lại
Nguyễn quang Trí và các đồng đội đã an nghỉ nơi đây. Mỗi lần đi thăm
trở về nhà, hắn lại buồn rầu, lại suy tư ngẫm nghĩ, lại nhớ đến những ngày
hành quân gian khổ đã qua, lại thấy thương cho những người lính mũ đỏ
hào hùng, can đảm nén chặt nỗi sợ hãi xuống đáy lòng, tay xiết cò súng
ào ạt xông lên giữa lúc địch quân từ trong những căn hầm kiên cố bắn ra
như mưa…
Một lần đó, khi trở lại nghĩa trang quân đội Biên Hoà, hắn không tìm được
phần mộ của Nguyễn quang Trí nữa. Hắn hoảng hốt, xục xạo tìm kiếm
cả một ngày trời mà vẫn hoài công, hắn nhớ rất rõ khu vực an nghỉ của
Trí mà, nhất định không thể lẫn lộn được. Có thể người thân của Nguyễn
quang Trí đã lên đây bốc mộ cho Trí rồi, từ nay thôi không còn nhìn thấy
tấm hình của Trí trên mộ bia nữa. Trí đã chia tay với các đồng đội đang an
nghỉ nơi đây để tới một chốn riêng tư, ấm êm trong hương khói gia đình.
Sau này hắn trở lại nghĩa trang vài lần nữa, thử tìm lại ngôi mộ của Trí
nhưng vô vọng, không biết giờ đây thân xác của Trí trôi giạt về đâu.
Dù rằng trên chiến trường có ngàn điều không may mắn có thể xảy ra
bất cứ lúc nào cho một người lính chiến, nhưng sao mỗi khi nhớ về trận
Thường Đức, hắn lại cảm thấy áy náy trong lòng. Đôi mắt của Nguyễn
quang Trí, người đồng đội năm xưa, đã nhìn hắn với ánh mắt tin tưởng hết
mực, rồi xách dây đạn và khẩu súng M16 nhảy xuống căn hầm định mệnh.
Trận Thường Đức và Nguyễn quang Trí đã trôi qua được 34 năm dài, mà
sao tiếng súng vẫn mãi âm vang cho đến tận ngày hôm nay.

Vũ Đình Hải.
03-15-2008


Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125