Page 206 - DacSan69
P. 206
206 Muõ Ñoû 69
lang thang qua Như Lan ăn cơm tấm, ăn phở; tôi mua một gói khoai mì
hấp dừa thơm, ngon, chúng tôi đi bộ về khách sạn nhỏ ở bên quận tư, phía
bên kia cầu Calmet, đi bộ khoảng 20 phút là tới chợ Bến Thành nhưng gía
cả nhẹ nhàng, chỉ bằng nửa giá thuê khách sạn gần quanh chợ Bến Thành,
quanh khu vực khách sạn chúng tôi thuê có nhiều hàng quán, nhà tôi gặp
lại người bạn cũ đang hành nghề nha sĩ tại trung tâm răng, hàm, mặt, rủ
đi chữa răng, thế là ông xã tôi cũng đi chữa răng cho vừa lòng bà bạn làm
tôi mất toi hết 2500 dollars, may là có thằng con trai lớn cho tiền để chữa
răng, nhưng về nhà vẫn than ăn không còn ngon nữa ! răng bị cấn, đau!...
tôi không biết phải làm sao ? chẳng lẽ lại tiến mất, tật mang ?!.. vì thế mà
cứ phải đi tìm những quán phở, quán hủ tíu, mì, bún có nước, để nhà tôi ăn
cho dễ nuốt!... có một quán hủ tíu, mì của người tầu, bán từ trước 30/4/75
nay vẫn còn, gần nơi chúng tôi ở, mùi vị không thay đổi, vào đây ăn một
bát hoành thánh mì sẽ tận hưởng mùi vị của những năm xưa !... rất rẻ …
một buổi chiều, vừa ăn xong bát mì, bước ra khỏi tiệm, chúng tôi gặp ngay
hai đứa bé trai xấp xỉ nhau, một đứa bán báo, một đứa bán vé số, cả hai đứa
trẻ bám lấy chúng tôi rao hàng :
- Ông mua giùm con báo đi … Công An, Tuổi Trẻ, Thanh Niên nè
… ông đọc báo nào ? … báo mới nè ông …
Nhà tôi cầm một tờ báo của nó, nó nhanh nhẹ đưa luôn ba tờ năn nỉ nhà
tôi mua luôn cho nó, ông xã tôi nhận cả ba tờ báo trong khi thằng bé bán
vé số đứng chìa những tấm vé số cho tôi, một tay gãi đầu, gãi tai, miệng
không ngớt mời mọc :
- Mua giùm con vé số đi bà ơi … còn mấy tờ bà mua giùm con đi bà !...
- Con có đi học không ?
- dạ … có
- có … thật không ?
thằng bé trả lời có vẻ ngập ngừng, tôi hỏi lại nó đành nói :
- dạ …không !
- tại sao con không đi học ?
- tại nhà nghèo, không có tiền đóng tiền học …
- bà không mua vé số …
Tôi cười nói với nó, thằng bé thất vọng ra mặt, nó ngước nhìn tôi ánh mắt
như van lơn, cầu khẩn, nhà tôi đưa 4 tờ 50 ngàn tiền Hồ chia cho hai thằng
bé, nhìn sự vui mừng của hai đứa bé mà cảm thấy sót dạ bồi hồi, chúng lí
nhí cám ơn rồi vụt chạy đi … chúng tôi dợm bước đi vài bước …
- bác ơi! Có đánh giầy không con đánh giầy cho bác …
chúng tôi quay lại hơi ngạc nhiên khi thấy một thanh niên vào trạc tuổi 17,
18 da mặt xạm đen, gầy gò ốm yếu, nhưng đôi mắt rất tinh nhanh, tay xách
một hộp gỗ đựng đồ nghề đánh giầy, khuôn mặt thật buồn, người thanh
niên lên tiếng :
Xuân Giáp Ngọ 2014
   201   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211