TƯỞNG NHỚ anh NGUYỄN VĂN THINH ĐĐ trưởng ĐĐ111,TĐ 11Dù 

Muà hè đỏ Lửa Anh gục ngã,  
Ở chốn mây mù , Khói lẫn sương.
Cánh dù lộng gió muôn phương ,
Giờ đây khép lại , người. Vương vương sầu
            Chí trai ,thân xác tan vào đất,
              Khí phách Anh Hùng quyện Núi  sông.
              Nơi xa ME nhớ CHA Trông,
              Đàn em bé nhỏ chờ mong Anh ve.

Charlie máu Lửa bao hờn uất ,
Anh đã nằm đây với ban bè, 
Chiến tranh khắc nghiệt là như thế ,
Sinh tử nào ai biết Hạn kỳ .
                43 năm lẻ Anh xa vắng, 
              Anh Mãi muôn đời tuổi đôi mươi ,
                Nụ cười ánh mắt Anh tươi trẻ ,
              Ở chốn bình yên Chẳng Hận thù.

  BÀI THƠ TƯỞNG NHỚ anh NGUYỄN VĂN THINH ĐĐ trưởng ĐĐ111,TĐ 11Dù  cuả 1 người bạn nhân ngày giỗ thứ 43 của anh)

                                                                               *      *

                                                                                    *

(Trích một đoạn trong Cuộc Rút Quân Bi Tráng Của Tiểu đoàn 11 Nhảy Dù khỏi phòng tuyến CharLie tháng 4/1972 ( VƯƠNG HỒNG ANH )

Ngày 13 tháng 4/1972, Đại đội 111 của Trung úy Thinh (từ đỉnh đồi 960 rút về đỉnh đồi 1020 trong ngày 12) được lệnh tung quân đi tìm nguồn nước và làm bãi đáp trực thăng để di tản thương binh và quân nhân tử trận. Cả đại đội 111 chỉ còn hơn 50 chiến binh, tất cả tuột đồi 1020 để xuống hướng Đông Nam. Di chuyển được 200 mét thì Cộng quân bố trí sẵn để phục kích. Trong lúc đang điều động quân sĩ chống trả, Trung úy Thinh đã bị một tràng đạn AK bắn vào người. Đại đội trưởng tử trận, Chuẩn úy Ba, một trung đội trưởng đã nhào lên điều động quân sĩ bắn trả để vượt thoát vùng vây nhưng cũng bị trúng đạn tử trận. Quân nhân có cấp bậc cao nhất lúc đó là Thiếu úy Khánh-sĩ quan tiền sát viên tiểu đoàn 1 Pháo binh Nhảy Dù đã chỉ định Trung sĩ Lung dẫn tổ khinh binh xung phong mở đường máu để phá vòng vây. Người hạ sĩ quan can trường này đã cầm đại liên quạt tứ phía để mở đường cho đồng đội rút đi. Cuối cùng, Trung sĩ Lung đã bị 1 quả B 40 bắn vào người.