Đồi 383 và hỏa tập TOT cuối
cùng của PB/ND.
Tặng Nhóm Cù Lũ Nhí và các
Đích Thân
(Hà ĐĐT/21, Tuấn Con PĐT/B2/TĐ2/PBND, Thọ PĐP/B2/TĐ2/PBND...)
Quận Thường Đức thuộc tỉnh Quãng Nam, tọa lạc bên giòng
sông Vu Gia thơ mộng nước chảy êm đềm, cũng là nhánh hạ
nguồn của sông Côn (sông Bung) chỉ cách quốc lộ 14B (còn gọi
là Đường Mòn HCM) không đầy 25km, là nơi đặt BCH Chi Khu
Thường Đức và hậu cứ của TĐ79/BĐQ/BP thuộc Liên Đoàn 14 Biệt
Động Quân, căn cứ nằm cạnh ngọn đồi 52, còn gọi là Núi
Đất, gần Quận Đại Lộc.
Tuy nhiên, Thường Đức đã trở thành quận lỵ đầu tiên của VNCH rơi
vào tay cộng sản sau ngày ngưng bắn, khi CSBV bất thần vi phạm
hiệp đinh Paris, xua 2 SĐ chính quy thiện chiến (304 và 324B)
và 1 SĐ quân điạ phương, dốc toàn lực thẳng tay dứt điểm
vào tháng đầu tháng 8/1974, đây cũng là trận đánh thăm dò
khả năng yểm trợ và viện trợ của Chính Phủ Hoa Kỳ dành
cho QL/VNCH sau ngày ký hiệp đinh Paris ngưng bắn 28/01/1973...
Như đã long trọng tuyên hứa trước đây, rằng chính phủ Hoa
Kỳ sẽ tiếp tục viện trợ “1 đổi 1” và bảo vệ cho QL/VNCH
không bị mất từng tất đất trong trường hợp CSBV vi phạm
hiệp đinh... Tuy nhiên, sau “trận đánh thăm dò”, nếu phía Hoa
Kỳ không phản ứng quyết liệt hoặc ngoảnh mặt làm ngơ... họ
sẽ tiếp tục leo thang chiến tranh một cách toàn diện, đưa
đến cái gọi là “Chiến Thắng Mùa Xuân 1975”, chiếm trọn
miền Nam trong những ngày sắp tới...
Sau khi khống chế vị trí chiến lược Thường Đức, theo sau
là những đợt pháo kích chính xác vào thành phố và sân bay
Đà Nẵng, dồn dập và liên tục hơn bằng hỏa tiển 122 ly và
đại pháo 130 ly phát xuất từ những ngọn đồi chiến lược nơi
đây, đã làm cho chính quyền VNCH không thể ngồi yên.
SĐND bấy giờ trấn thủ ngoài Vùng I, đang giữ vững từng
tất đất ngoài chạm tuyến từ Huế trải dài ra Quảng Tri
trong thế da beo. Sau khi bàn giao trách nhiệm ngoài vùng I
cho SĐ/TQLC, cùng các đơn vị BĐQ và SĐ1/BB... bắt đầu được
không vận vào vùng, chuẩn bị tham gia trận đánh lịch sử
tái chiếm Quận Lỵ Thường Đức, đây là trận chiến lớn nhất
của SĐND kể từ sau ngày ký Hiệp Định Paris.
Quân tham chiến gồm 2 Lữ Đoàn ND đánh theo chiến thuật xa
luân chiến, LĐ1/ND gồm các TĐ1, 8 & 9/ND và TĐ1PB/ND, LĐ3/ND
gồm các TĐ2, 3 & 6/ND và TĐ2PB/ND, lần lược được không vận
vào vùng, trãi dài từ Đèo Hải Vân xuống Quận Hiếu Đức và
Đại Lộc, BHC/SĐND đặt tại bán đảo Sơn Trà, Non Nước, Đà
Nẵng... Sau khi điều nghiên trận điạ, để tái chiếm Quận Lỵ
Thường Đức, SĐND sẽ bằng mọi giá phải đánh chiếm các cao
điểm chiến lược trong vùng bao gồm các cứ điểm đồi 1025,
1052, 1062 và D1, D2... sau đó, đánh đần xuống các ngọn đồi
áp sát bên trên Chi Khu Thường Đức như Đồi 400, 383, 126 và
Đồi 52 ngay bên cạnh Chi Khu Thường Đức. Với quân số khiêm
nhường 1 chọi 6, nhưng chỉ với bằng ấy quân tham chiến, SĐND
đã xa luân chiến gieo cho quân CSBV một nỗi kinh hoàng, trước
khí thế chuẩn bị dứt điểm chiếm lại Thường Đức, TĐ2ND
giành lại ngọn đồi 383 một cách ngoạn mục, một chiến
thắng để đời trước khi QLVNCH bị người anh em đồng minh phản
bội vào mùa đông 1974, khi Quốc Hội Hoa Kỳ quyết định cắt
gói viện trợ cuối cùng dành cho VNCH...
Chúng tôi, nhóm SQ trẻ được mệnh danh Cù Lũ Nhí (Châu,
Phúc, Nghị, Hồng và Huyến) cùng đơn vị TĐ2/PB/ND đang đóng
tại căn cứ Chuồng Bò chung với BCH/LĐ3/ND gần ngã ba Đại
Lộc. Một buổi sáng đẹp trời tại căn cứ, chúng tôi được
mời lên BCH/TĐ nghe thuyết trình về tình hình đang xãy ra
dồn dập bên trong Thường Đức, bấy giờ chiến trận đang đến
hồi quyết liệt, các TĐ/ND trên chạm tuyến ngày đêm giao tranh
giành nhau từng tất đất, nhiệm vụ chúng tôi sẽ tăng cường
vào thay thế cho các đơn vị bất cứ lúc nào khi cần thiết
và trong tình hình khẩn trương đó, khi các TĐ/ND thay quân
trong thế trận xa luân chiến, chúng tôi phải ở lại chờ đi
đề lô cho đơn vị mới.
Trong đêm liên hoan tiển chúng tôi ra ngoài mặt trận, vị
Thiếu Tá TĐT/TĐ2/PB mà anh em thương mến gọi là Anh Sáu
(Lũng), Nguyễn Ngọc Triệu, tuyên bố bỏ thuốc lá nên có nhả
ý tặng lại chiếc quẹt Zippo cho bất cứ ai trúng thăm để
làm kỷ niệm... không biết sao tôi may mắn trúng được cái
Zippo có khắc tên “Th/T Nguyễn Ngọc Triệu thân tặng”. Có lẽ
đây cũng là cái duyên giữa tôi và anh Sáu từ khi diện kiến
anh lần đầu cho đến bây giờ... (sau nầy cũng vì cái Zippo
có hàng chữ đó làm cho tôi vất vã, bị biệt giam trong trại
tù CS).
Những ngày chờ bổ sung vào vùng hành quân, chúng tôi có
dịp đi chơi ở Đại Lộc, Tùng Sơn, Ái Nghĩa, Cầu Chìm hoặc
ngược về Túy Loan thưởng thức món mì Quảng đặc sản vùng
nầy. Tuổi trẻ đang độ xuân thì, tuổi ăn chưa no lo chưa tới,
nhóm SQ trẻ Cù Lũ Nhí chúng tôi chưa hề nghĩ đến những
chết chóc hiểm nguy và gian lao sắp diễn ra chỉ trong vài
ngày sắp tới... và chuyện gì đến sẽ đến, 5 đứa chúng tôi
lần lược được đưa vào bổ sung cho các đơn vị đang hành quân
bên trong Thường Đức, những đơn vị tác chiến cấp đại đội
đang thiếu hụt các SQ Tiền Sát Viên ngày đêm đóng ngoài
chạm tuyến. Lần lược, Phúc, Huyến và Hồng theo chân ĐĐ21,
ĐĐ22 và ĐĐ24, TĐ2/ND vào Hà Nha rồi lên Dãy Sơn Gà để chuẩn
bị tái chiếm đồi 383, Nghị về bán cà rem (đi đề lô) cho
ĐĐ31, TĐ3/ND cũng đang nằm trãi dài trên dãy Sơn Gà từ cao
độ 850 lên tới đỉnh 1025, đang vất vã tiến lên chiếm lại
từng góc núi (sau nầy khi TĐ5/ND vào thay thế thì SQ Đề Lô
sẽ ở lại chờ đơn vị mới chứ không được rút ra theo TĐ3/ND).
Riêng TĐ6/ND không cần SQ Đề Lô, cho nên cuối cùng tôi được “ưu
tiên” lên đài quan sát 1025, đỉnh 1025 chỉ cách ngọn đồi
chiến lược 1062 chừng vài trăm mét chim bay, qua vài cái yên
ngựa...
Đêm trước đó tôi được mời lên trình diện Th/T Hóa,
TĐP/TĐ2/PB và Th/T Việt (Đại Cồ Việt), SQ/B3/TĐ2/PB/ND, 2 vị cho
tôi biết sẽ “được” lên đài quan sát trên cao, với nhiệm vụ
gắn liền với mắt thần (Viễn Kính Lưỡng Mục) quan sát tổng
quát toàn khu vực... Trong lòng tràn đầy sung sướng, tôi
nghĩ rằng ở “Đài” chắc là thoãi mái lắm, không phải ôm
thùng cà rem (PRC25) lội theo các đơn vị hành quân ngày đêm
tiếp cận địch ngoài chạm tuyến, vì chưa hình dung công việc
ra sao, vã lại, hơi đâu mà lo, đã vào ND thì phải mang tâm
niệm: Nhảy Dù Cố Gắng!!!
Nhóm PB chúng tôi gồm 3 người, tôi và 2 đệ tử (trung sỉ
Bé và hạ sỉ Hùng), hành trang mang theo gồm 1 ống nhòm, 1
viễn kính lưỡng mục (DM60-M1) với ống ngắm 3 chân, 1 máy
PRC25 đầy đủ anten lá lúa và 7 đoạn. Cùng nhảy với chúng
tôi là 1 nhóm cũng mặc đồ bông, gồm 6 người, 3 người thuộc
phòng 7 Nha Kỷ Thuật của quân đoàn I, 3 người khác thuộc 1
đơn vị đặc biệt của Không Quân, khi lên trực thăng tôi thấy
họ đã ngồi sẳn trên đó, tôi tưởng họ sẽ đi nhảy toán riêng
rẽ ở một nơi nào đó trên 1062, đâu ngờ lại nhảy chung toán
với mình...
Trực thăng thả chúng tôi trên đỉnh Đông Lâm, sau vài phút
chạm đất là 1 phùa pháo đủ loại của địch, chào đón chúng
tôi một cách ân cần từ 4 hướng chung quanh... Tôi lao mình
xuống 1 giao thông hào sâu tới ngực đã được quân ND đào sẳn
để tránh pháo, sau khi định thần, tôi thấy mình đang nằm
chung giao thông hào với nhiều thương binh đang chờ di tãn lên
trực thăng. Trong khi đang xác định điểm đứng trên bản đồ
thì nhận được lệnh nằm yên tại chổ và chờ gặp viên thiếu
uý trung đội trưởng 1 trung đội Trinh Sát Dù, đơn vị nầy sẽ
giữ an ninh và bảo vệ chúng tôi trong suốt thời gian trên
đài quan sát, TĐ/TS đã nằm sẳn bên trên Dảy Sơn Gà cao độ
825, gần với các đơn vị thuộc TĐ8/ND, chờ toán chúng tôi
nhảy xuống từ sáng tới giờ. Chúng tôi phải di chuyển ngay
trong đêm để tránh những cặp mắt cú vọ của đề lô VC, sau
4-5 tiếng đồng hồ băng rừng, cố gắng bám sát theo toán
Trinh Sát di chuyển nhanh nhẹn trong đêm, để tránh tối đa nguy
cơ vướng mìn bẩy đã được VC đặt dẫy đầy trên vùng Đông Lâm
và Sơn Gà nầy, chống lại sức tiến quân như vũ bảo của
đoàn quân ND đang tiến dần về hướng tây lên đỉnh 1062...
Chúng tôi đến nơi gần 2 giờ sáng, ai nấy đều căng thẳng
và mệt nhoài... sau khi bàn giao nhiệm vụ và thay phiên cho
toán củ trên đài quan sát (thuộc TĐ1/PB/ND)đã nằm đó hơn
tháng rưởi nay, chúng tôi được chỉ dẫn một cách rỏ ràng
tình hình cần phải đối phó chung quanh, nhất là cảnh giác
bọn bắn sẻ (snipper) và sơn pháo, cách sinh hoạt trên ĐQS...
Họ cũng rời ngay trong đêm trước khi trời sáng...
Sáng hôm sau, tôi không thấy các toán đã nhảy chung trên
trực thăng hôm qua hiện đang ở đâu, có lẽ, mỗi nhóm đều có
nhiệm vụ riêng cũng đóng ở đâu đó quanh đây. Ngày đầu tiên
trên đài quan sát, tôi gọi cho Tam Đa, viên th/u Trung Đội
Trưởng/Trinh Sát thuộc ĐĐ3/TS/ND hẹn lên gặp hắn để nghe
tường trình về tình hình chung quanh ĐQS, bò theo triền núi
lên đỉnh 1025 tôi mới hoàn hồn và quan sát chung quanh khu
vực của đài, ngọn đồi vừa được quân ND chiếm lại hơn 2
tuần qua, vẫn còn vương mùi tử khí vì chưa được ổn định
nên xung quanh còn nhiều sơn pháo và snipper của địch lẫn
trốn, trên đường đi vẫn còn rãi rác xác các chiến binh CS
đã chết sình thối đâu đó dưới những giao thông hào... tôi
phải bò và len lỏi qua từng hốc đá mần mò lên giáp mặt
với Tam Đa. Tôi thực sự ngỡ ngàng khi gặp Tam Đa, chúng tôi
ôm chầm lấy nhau... đây chính là Tuấn Sùi, Trần Lê Tuấn, là
người bạn cùng khóa 9/72 với tôi bên Thủ Đức, chúng tôi đã
không gặp nhau từ khi 5 đứa cùng khóa 9/72 về trình điện
SĐND... mỗi đứa về mỗi đơn vị, tôi chỉ biết Tuấn Sùi tình
nguyện về Trinh Sát từ những ngày đầu tiên khi còn ở Khối
Bổ Sung, nhưng không biết hắn về ĐĐ/TS mấy, nào ngờ gặp hắn
nơi đây, giữa vùng hỏa tuyến gian nan trên đỉnh tử thần nầy,
Tam Đa cho tôi biết mọi chuyện cần thiết chung quanh ĐQS,
những chuyện cần cảnh giác... bây giờ tôi mới thấy Tam Đa
là một TrĐT/TS thật phong trần, gan dạ và uy nghi... hắn có
phong cách của một cấp chỉ huy tài ba trong ĐĐ3/TS/ND.
Chúng tôi bắt đầu làm quen với VKLM quan sát toàn vùng,
ĐQS thực ra là một hốc đá nằm cheo leo ngay bên bờ vực của
đồi 1025, nhìn về phía đông có thể thấy toàn vùng thành
phố Đà Nẳng, thấy rỏ từng chiếc phi cơ đáp xuống và bay
lên từ phi trường, về hướng tây và bắc là đồi núi chập
chùng kéo dài đến Liên Tỉnh Lộ 14B, chính là đường mòn HCM
dọc theo biên giới Lào-Việt, tây nam là vực thẳm, dốc đứng
bên trên khu vực vách đá cheo leo có tên gọi Ba Khe, vô cùng
hiểm trở, bên dưới là nơi hội tụ 3 con suối lớn tạo thành
khu đầm lầy trước khi đổ ra sông Vu Gia... dưới chân tôi là
những ngọn đồi 400, 383, 126, 52 (Núi Đất) nằm sát Chi Khu
Thường Đức và con sông Vu Gia, chạy dài theo hướng đông tây,
dọc theo liên tỉnh lộ 4 len lỏi giữa 2 ngọn núi cao ngược
lên hướng Sông Côn, Bến Giàng rồi Khâm Đức, và xa xa là quốc
lộ 14... Bên kia sông Vu Gia là đồng bằng quận Điện Bàn và
xa hơn nữa là Nông Sơn, mỏ than lộ thiên của VN... bây giờ tôi
mới hiểu tại sao SĐ/ND phải bằng mọi giá phải tái chiếm
cho bằng được đỉnh 1062 nơi quận lỵ Thường Đức đèo heo hút
gió nầy.
Khi được điều lên đây Th/T Hóa cho tôi hay rằng tôi phải ở
đây ít nhất là 1 tới 2 tháng, thực sự cũng không có đường
xuống vì đường khó đi và rất nguy hiểm... bây giờ mới thấy
là buồn và... teo, trước kia trong lòng cứ ngỡ rằng “Đài”
Quan Sát là nơi có đầy đủ tiện nghi, thoãi mái, giờ nhìn
thấy chung quanh toàn là núi non hiểm trở, chúng tôi phải
leo xuống đóng cheo leo bên trong một hốc đá trên triền núi,
bước ra là vực thẳm, thường phải rút vào ở sâu trong hang
để tránh tầm ngắm trực xạ của sơn pháo và nhất là bọn
bắn sẻ VC, khi nào cần thiết mới bò ra quan sát, ngay cả
khi bò ra cũng phải thật cẩn thận.
ĐQS được bảo vệ ngày đêm bởi trung đội trinh sát Dù ngay
triền dốc bên trên đồi, đây là những hung thần chống đặc
công VC, thường len lỏi vào tiêu diệt ĐQS khi bị chúng phát
hiện, đồng thời họ cũng cung cấp lương thực cho chúng tôi.
Trong những ngày tiếp tế phải đi thật xa và rất khó khăn
mới xuống được LZ, supply được trực thăng bỏ xuống đâu đó ở
dãy Đông Lâm và sau đó được các anh em TS mang về. Trên triền
đồi, quân ND đóng rãi rác và cách đó không xa là chạm
tuyến, đỉnh đồi 1062, D1 và D2... hằng ngày từ sáng sớm
đến chiều tối đều thấy VC bò lốp ngốp bên dưới giao thông
hào, các đơn vị ND quần thảo với họ hầu như hằng ngày...
ở trên nầy lâu lắm mới có một ngày yên lành, có thể đó
là ngày có những chiếc trực thăng sơn màu trắng đỏ của Ủy
Ban Liên Hiệp Quân Sự 4 Bên bay giám sát vấn đề gì đó...
Chúng tôi phải ngụy trang cây anten dấu dọc theo phía bên
hông, sau thân cây để tránh cặp mắt cú vọ của sniper và đề
lô VC phát hiện, đa số chúng tôi luôn ở bên đưới triền rất
dốc để tránh pháo và dễ quan sát mặt bờ sông Vu Gia và
các ngọn đồi phía dưới, vị trí của tôi nằm ngay bên trên
đồi Mỏ Vịt 383.
Đồi 383 nằm trên một vị thế chiến lược ngay bên trên Chi Khu
Quận Thường Đức, trước đây là nơi đóng quân và đặt BCH và
hậu cứ của TĐ79/BĐQ/BP vừa bị tràn ngập vài tháng trước
đây... cho nên, muốn tái chiếm Quận Lỵ Thường Đức thì đồi
383 ắc phải là tâm điểm chiến lược trước tiên quân ND phải
giành cho bằng được, đồng thời từ đây cũng có thể dễ dàng
tiến xa và cao hơn bằng những ngọn đồi soai soãi, nhiều nơi
là dốc đứng hướng về đỉnh 1062.
Nhìn đưới con mắt bình thường, ngọn đồi trông giống như
đầu và mỏ con vịt, cái đầu vịt ngày xưa cũng đầy lông lá
xanh um, nhưng từ khi quân ND vào trận địa, ngọn đồi đã được
hết TĐ/ND nầy đến TĐ/ND khác đánh chiếm, chiếm rồi bị mất
nhiều lần, cho nên bom đạn cứ ngày đêm rót xuống, giờ đây
đất đá bị cào lên và cây cối biến mất, đã trở nên ngọn
đồi trọc màu đất đỏ, trông càng giống cái đầu và mỏ vịt
nhiều hơn. bởi thế, người dân địa phương gọi là Đồi Mỏ
Vịt, khi giành được 383, các đơn vị ND từ đây có thể làm
bàn đạp tiến lên những ngọn đồi cao hơn trên đầu chính là
ngọn đồi chiến lược 1062, nơi là điểm đến của các đơn vị
ND đang ngày đêm giành lại từng viên đá, chiếm lại từng hốc
núi... và sau khi đỉnh 1062 được ổn định thì đồi chiến
lược 383 cũng là bàn đạp chính để chiếm lại Chi Khu Thường
Đức sau nầy.
Buổi sáng ở đài quan sát trên cao, nh́n xuống đồng bằng sông
Vu Gia một cách rỏ ràng đến nỗi tôi có thể nhìn thấy từng
hoạt động bên dưới cả 2 bên ta và địch, nhiệm vụ của tôi
là yên lặng theo dỏi và ghi nhận những đơn vị địch đang
đóng hoặc đang chuyển quân xung quanh, đặc biệt là tìm và
phát hiện những vị trí mới, nơi mà địch quân đang áp sát
vào những điểm đóng quân của các đơn vị ta, thường là
những dấu hiệu đất đỏ mới được đào lên, đó là những giao
thông hào mới để họ chuẩn bị cho trận đánh sắp đến, đồng
thời đánh dấu những vị trí phòng không thường là các giàn
cao xạ 12 ly 8, pháo phòng không 37 ly hoặc 57 ly và những vị
trí đặt hỏa tiển 122 ly hay đại pháo 130 ly của địch trong
vùng, những giàn phòng không nầy ngoài việc bắn máy bay,
còn được trực xạ để yểm trợ cho bộ đội khi họ tấn công
quân ta... sau đó, những vị trí được cập nhật trên bản đồ
rồi báo cáo về B3/BCH/TĐ và BCH/HQ/LĐ (Ban 3 Lữ Đoàn), cũng
có khi báo cáo trực tiếp cho những đơn vị đang đối diện
với địch và làm mắt thần cho họ, chỉ điểm cho họ biết vị
trí những giàn phòng không nằm gần họ để họ đề phòng
hoặc khi cần có thể khống chế nó dễ dàng... Bấy giờ VC
thường tập trung trãi dài từ phía bên kia sông Vu Gia hướng
Đức Dục, có khi họ băng qua sông tiếp ứng cho các đơn vị bên
nầy sông dài lên hướng Chi Khu Thường Đức, họ thường dùng ca
nô trên sông Vu Gia để tiếp tế lương thực và đạn dược và
đồng thời tải thương ngược về hướng sông Côn, Khâm Đức.
Buổi sáng ngày N... trung tuần tháng 10/1974, sau khi sương núi
đă tan dần... từ trên cao qua VKLM, tôi giật mình phát hiện VC
đang lợi dụng sương mù, tập trung đông quân trên cao độ 400,
hình như họ đang áp sát và di quân về phía đồi Mỏ Vịt nơi
đóng quân của ĐĐ21/TĐ2/ND... tôi khám phá rất nhiều giao thông
hào mới được đào lên, những dấu hiệu đất đỏ mới đào tiếp
cận sát bên đồi Mỏ Vịt, nhìn dưới bờ sông Vu Gia, một toán
quân VC khác đang chuyển quân cũng áp sát từ chân đồi 126
phía sau Chi Khu Thường Đức hướng lên núi về phía đồi Mỏ
Vịt... rỏ ràng cả hai toán quân từ hai nơi đang tập trung về
đồi 383. Nhớ 2 hôm trước tôi liên lạc với Phúc Con, nó cho
tôi biết đang đi đề lô cho ĐĐ21 đang nằm phè phởn trên cánh
rừng chồi thưa, nằm “chờ thời” trên triền đồi Mỏ Vịt (Đồi
383), từ hôm lên đây đến gìơ chưa từng đánh đấm gì cả...
còn Huyến cũng đang đi bán cà rem cho ĐĐ24, cũng đang nằm
“phè” phía sau... tôi giật mình liên tưởng VC có thể giờ đây
đang chuẩn bị đón chào ĐĐ21 cũng nên. Tôi bắt máy gọi cho
ông Việt (Đại Cồ Việt, SQ/B3/TĐ2/PB/ND) báo cáo tình hình VC
đang chuyển quân hình như đang chuẩn bị tấn công ĐĐ21, ĐT Việt
bảo tôi ước lượng quân số địch, tôi ước lượng ít nhất là cấp tiểu
đoàn và cho hay sương mù đang dầy đặc và sẽ tan trong vài
giờ nữa... Qua tần số, tôi nghe Đại Cồ Việt nói chuyện với
Anh Sáu Lũng (Th/T Nguyễn Ngọc Triệu, TĐT/TĐ2PB/ND) yêu cầu
xin phi + pháo... ĐT Việt liên lạc ngay về LĐ, tôi nghe trên máy
họ đang tập trung phối hợp hỏa lực, gồm mấy PĐ của
TĐ2/PB/ND đang nằm rãi rác chung quanh, cộng với mấy PĐ/PB
Diện Địa 105 ly, 155 ly đóng ngoài Cầu Chìm, Hà Nha, Đại
Lộc và bên kia sông, Hiếu Đức, có cã đại pháo 175 ly nữa,
đồng thời cũng cần thêm vài phi vụ A37 dứt điểm sau cùng,
khi hỏa tập TOT ngưng tác xạ và thần ưng chấm dứt là thời
điểm thích hợp cho quân ta xung phong vào dứt điểm. ĐT Việt
bảo tôi chấm tọa độ 4 góc cho đồi 126 và 4 góc khác trên
đồi 400, chuẩn bị sẳn sàng cho hỏa tập TOT...
Trên tần số tôi nghe ĐT Tuấn Con (ĐU Tuấn Trần,
PĐT/PĐ/B2/TĐ2PB/ND) điều ĐT Thọ (Tr/U Lê Văn Thọ, PĐP/PĐ/B2) kéo
mấy khẩu M2 chở đầy đạn bò lên dãy Sơn Gà, cố lợi dụng
sương mù kéo pháo áp sát ngay bên trên đồi 383, nằm đó góp
phần trực xạ ngay trên đầu địch quân khi hỏa tập TOT bắt
đầu, sẽ bắn tối đa cho đến khi hết đạn và rút nhanh để
tránh pháo địch.
Khi tôi liên lạc về lữ đoàn, cả ông Việt và LĐ yêu cầu tôi
làm mắt thần cho cuộc hành quân khi TĐ2/ND tấn chiếm đồi 383 và
126, đồng thời ĐT Hà (ĐĐT/ĐĐ21/TĐ2ND) cũng gọi cho tôi nhờ tôi
giúp Phúc Con, anh hứa sẽ gởi lên cho tôi 1 cặp Johnny Walker
sau khi xong nhiệm vụ... Tôi bắt máy gọi cho Phúc Con và
thông báo cho nó biết hỏa tập đang chuẩn bị và tình hình
đang khẩn trương xãy ra quanh họ, khi đó VC chỉ còn cách nó
một khoãng cách rất gần... Phúc bảo tôi không nhìn thấy gì
cả vì sương mù vẫn còn dầy đặt trên đầu, tuy nhiên trên cao
tôi nhìn thấy rỏ ràng cuộc di quân áp sát từ hướng VC vào
đồi 383. Tôi bảo Phúc Con yên tâm và yêu cầu nó ghi lại các
điểm cận phòng và chỉ rỏ những điểm VC đang tập trung quân trên
bản đồ, cùng những vị trí hỏa tập TOT để 2 đứa cùng nhau
phối hợp điều chỉnh cả phi và pháo..
Lợi dụng lúc sương mù chưa tan trên vùng đồi 383, tôi bắt
đầu chỉnh khói cho từng block TOT... may quá! cả trái khói
và sương mù đều giống nhau, chỉ có tôi trên cao có thể phân
biệt dễ dàng... Sau khi hoàn tất tọa độ cho cả 2 khu TOT,
tôi quan sát chung quanh mục tiêu, thấy bên dưới đồng bằng
sông Vu Gia có rất nhiều ca nô đang đổ ra từ hướng sông Côn,
tôi đưa VKLM quan sát rỏ xem họ đang chở gì mà tấp nập đến
thế, nhìn rỏ đến đổi c̣n thấy quân phục của bộ đội chính quy
VC miền Bắc đang chuyển trên ca nô từ trong sông Côn ra, đồng
thời họ mang theo nhiều thùng đạn tiếp tế... thì ra họ vừa
chuyển quân tăng cường cho tốp trên đồi vừa tải thêm đạn dược
cho chiến trường. Tôi báo cáo mọi hành động về LĐ, họ vẫn
bảo tôi chờ đợi nhưng trong tư thế sẳn sàng.
Đúng như tôi dự định, họ đang chuẩn bị tấn công đồi Mỏ Vịt bằng
2 hướng, 1 từ trên đồi và 1 từ dưới sông lên, khi VC trên đồi
400 áp sát xuống chỉ cách ĐĐ21 chừng 150m, và toán quân tiếp viện
bằng ca nô từ sông Vu Gia kéo lên cũng cách ĐĐ21 và ĐĐ22 không
xa... tôi báo cáo cho ĐT Việt và SQ/B3/LĐ. Trên hệ thống tôi nghe
phía PB/Diện Địa (155 ly và 175 ly) đã sẳn sàng tác xạ...
Sau đó TĐ2/PB bắt đầu bắn những trái đầu tiên trước khi đợt
TOT bắt đầu, tôi điều chỉnh lại một lần nữa, kéo sát vào
ĐĐ21 chừng 100m, ông Hà bảo gần hơn 50m nữa... Cuối cùng là
thời điểm Hoả tập TOT bắt đầu được các bên đồng loạt khai
hoả, trên hệ thống PB/DĐ 155 ly bên kia sông nhả đều thật
nhanh, dồn dập, cùng phối hợp nhịp nhàng với đại bác 175 ly
một cách chính xác, tôi gào lên trong máy cho ĐT Việt hay là
cả 2 block TOT rất đẹp và hửu hiệu... Tôi nghe Phúc Con và
ĐT Hà cho ĐĐ21 chuẩn bị sẳn sàng tapi, để lại tất cả ba lô
tại vị trí, chỉ mang vũ khí và lựu đạn để dể bề di
chuyển nhẹ nhàng. Trên cao độ của đỉnh Sơn Gà, mấy khẩu 105
M2 của Tr/u Thọ trực xạ đều đặng, chính xác và dồn dập
xuống đồi 400, rãi đều cho tới khi phùa TOT ngưng tác xạ,
vừa đúng lúc trên máy vang lên tiếng Thần Ưng đang bao vùng
và tiếng nói của ĐQS/KQ đâu đó trên 1025 đang chỉ đẫn những
phi tuần A37, những con chim ưng bay từ hướng Đức Dục lạng
lách tránh phòng không và đang bắn trả lại những ổ phòng
không 37 ly... những đợt bom được rót vào mục tiêu một cách
ngoạn mục, chính xác... lúc đó, những ổ phòng không khác
trên cao phía sau đồi 1062 bắn rát quá, nhưng đồng thời
nhiều sơn pháo 57 ly và 75 ly không giật từ những đơn vị ND
gần đó (TĐ1/ND và TĐ8/ND) đã khai hỏa tới tấp vào những
điểm phòng không nầy, khống chế chúng một cách hửu hiệu
làm một số câm họng, thì ra LĐ cũng đã phối hợp nhịp
nhàng để các đơn vị ND nằm gần đó có nhiệm vụ khóa miệng
những giàn phòng không nầy, đó là những địa điểm mà tôi
đã ghi nhận và báo cáo về LĐ trước đây... những phi tuần
A37 sau khi đánh bom họ bay ngược chiều về hướng Đức Dục
một cách đẹp mắt, để tránh hệ thống phòng không trên cao
bắn vào bụng...
Sau phùa TOT của PB phối hợp đẹp mắt, mỗi block hứng chịu
vài ngàn quả đạn... và sau đó c̣n bồi thêm nhiều phi vụ A37...
đứng trên cao tôi nh́n thấy rỏ như ngay trước mặt... tôi đưa LKVM
quan sát từng khu vực từ đồi 400 xuống 383, 126 dài xuống sông
Vu Gia thấy VC nằm là liệt khắp nơi, một sự thiệt hại đáng
kể...
Lệnh ngưng tác xạ vang lên trên hệ thống... vừa khi mấy phi
tuần vừa chấm dứt nhưng vẫn còn đâu đó tiếng gầm thét trên
không trung... Tôi nghe trên tần số tiếng Phúc Con và ĐT Hà
cùng ĐĐ21 và ĐĐ22 tapi chiếm đồi 126, 383 và 400, tôi còn nghe
tiếng xung phong, tiếng điều động tràn lên chiếm mục tiêu
vang vang trên máy, cuộc chiến đấu giành lại ngọn đồi như
thế chẻ tre... tôi cũng lặng người khi nghe trên tầng số báo
cáo TĐ2/ND vừa mất đi 2 SQ trẻ là Tạ Thái Bảo và Thiếu Úy Tăng
Thành Lân, đã anh dũng hy sinh trên ngọn đồi 126...
Từ trên cao tôi đưa VKLM theo chân những bộ đồ rằn ri đứng
lên xung phong, ào ào chạy trên mục tiêu, lấn áp những chiếc
áo xanh bộ đội miền Bắc có khi phải đứng lên bỏ chạy khỏi
những giao thông hào chằng chịt vừa mới đào rạng sáng trên
đồi... trong lúc ĐĐ21 và ĐĐ22 đang tung hoành xung phong trên
các mục tiêu thì tiếng súng cối đưới chân đồi 383 của TĐ2ND
bên Hà Nha cũng bắt đầu vang dội xa hơn để chặng đường rút
quân của họ, tôi không có ở đó nên không tận mắt nh́n thấy những
chiến công từ các đồng đội TĐ2/ND, chỉ nghe báo cáo trên hệ
thống về đại thắng, tịch thâu nhiều vũ khí cộng đồng, địch
quân thiệt hại rất nặng nề, không chỉ ở đồi 383 mà trên cao độ 400
và bên dưới đồi 126 cùng với toán quân tiếp viện từ sông Vu Gia
gần như bị xoá sổ... Tôi nghe tiếng cười nói hả hê và cả
tiếng chưởi thề ầm ỉ của Phúc con trên máy...
Dưới bờ sông Vu Gia giờ là những chuyến tản thương của
đám tàn quân SĐ 304... tôi cũng ghi nhận nơi đến của những
chiếc ca nô nầy, đó là bệnh viện của Bắc quân bên bờ sông
Côn và đâu đó là trại tù binh, nơi nhốt những người lính
VNCH gồm những ĐPQ, NQ, TĐ79/BĐQ/BP và ngay cả một số phi công
đã bị bắn rơi trước đây... những địa điểm nầy được toán
P7/NKT/BTTM trên ĐQS ghi nhận, chắc chắn sẽ có những toán
nhảy vào hỏi thăm và giải thoát tù binh sau nầy...
Sau khi TĐ2ND chiếm được và củng cố 2 ngọn đồi chiến
lược 383 và 126 thì cửa ngỏ tái chiếm Quận Lỵ Thường Đức
chỉ còn là thời gian trong tầm tay... Tuy nhiên bên kia nữa
vòng trái đất, người bạn đồng minh chúng ta đang khóa dần
đôi tay của những chiến binh ND đang thừa thắng trên các mặt
trận xung quanh ngọn đồi chiến lược 1062. Bên kia Washington
DC, quốc hội Hoa Kỳ cũng vừa biểu quyết cắt gói viện trợ
quân sự đợt cuối cùng cho VNCH mà họ đã hứa “một đổi một”
như trước đây... điều đó cùng nghĩa là bao nhiêu súng đạn
chúng ta tiêu pha tại Thường Đức sẽ không còn được thay thế
nữa... nghĩa là hỏa tập TOT nầy là lần cuối cùng của
PB/ND trong cuộc chiến VN.
Hung tin đưa đến trên truyền thông quốc tế về việc Quốc
Hội Hoa Kỳ bán đứng VNCH cho CSBV trong những ngày trước lễ
Giáng Sinh cuối năm 1974... thì đầu năm 1975, trận đánh đầu
tiên vừa để thăm dò phản ứng (QHHK) vừa để “kiểm chứng”
thành quả kể trên đã bắt đầu xảy ra tại Ban Mê Thuộc...
QLVNCH không còn lựa chọn nào khác là phải ra lệnh cho SĐND
rút bỏ khỏi mặt trận Thường Đức trong khi các đơn vị ND
đang bao vây Chi Khu Thường Đức chuẩn bị tabi tái chiếm, như
một hiệp sỹ bị trói 2 tay, phải ngậm ngùi rời bỏ, lên
đường xuôi nam để “chống đở” cái gọi là “Chiến thắng mùa
xuân” của CSBV bằng những khẩu súng M16 mang trên tay không
còn đủ cấp số đạn, cùng những nòng đại bác M2, 105 ly của
PB Dù được tiếp đạn một cách nhỏ giọt... duy chỉ còn
những quả lựu đạn lân tinh dùng để phá súng thì đầy trong
hầm pháo đội...
Nhân dịp lên SJ thăm Phúc Con cuối năm rồi trong cuộc hội
ngộ của nhóm Cù Lũ Nhí chúng tôi, đồng thời gặp ĐT Hà,
cả 2 nhắc đến trận đánh chiếm đồi 383... Phúc Con gợi ý tôi nên
viết lại diễn biến trận đánh nầy... Hôm nay, ngồi moi lại từ
trong tiềm thức, như một cuộn phim được quay lại nhiều lần...
Gởi cho Phúc Con một chút kỷ niệm trận chiến đồi 383 năm xưa ở mặt
trận Thường Đức, nơi mà hai đứa chúng tôi cùng nhau phối hợp hoả
lực nhịp nhàng một lần duy nhất trong đời binh nghiệp, cũng
không quên nhắc lại cho Phúc Con và ĐT Hà... rằng cho đến bây
giờ tôi chưa bao giờ nhận được cặp Johnny Walker... ai đó vẫn
còn nợ tôi...
Anaheim Hills, ngày 8 tháng Giêng,
2019.
Cù Lũ Nhí, Châu Nhái